Thứ Hai, 14 tháng 2, 2011

11 nước có nguy cơ trở thành Ai Cập khác

11 nước có nguy cơ trở thành Ai Cập khác
Nhân loại vui trong cùng một niềm vui của nhân dân Ai Cập. Pháo bông không chỉ bắn lên từ quảng trường Tahrir tự do nhưng cũng được bắn lên ở các nước Phi châu và bắn lên từ trái tim của hàng triệu người Việt Nam. Ảnh hưởng của cách mạng Ai Cập rộng lớn đến nổi Giáo sư xã hội học Hasan Yahya đã ví cách mạng dân chủ Ai Cập 2011 tương đương với cách mạng Pháp 1789 vì cả hai đã mở ra một thời đại mới trong lịch sử loài người …
Cơn thủy triều dân chủ đang dâng cao trên khắp thế giới hiện nay là bước phát triển khoa học trong quá trình tiến hóa của loài người. Các cố gắng của các nhà độc tài, các đảng độc tài chỉ để tạm thời xoa dịu làn sóng công phẫn trong nhân dân nhưng chính họ cũng hiểu chân lý thời đại: dân chủ là văn minh, độc tài là lạc hậu. Những phân tích dưới đây dựa theo danh sách của ký giả Gregory White, Business Insider 11 nước có nguy cơ trở thành Ai Cập khác (11 Countries At Risk Of Becoming The Next Egypt):
Moroco: Morocco theo chính thể quân chủ lập hiến trong đó nhà vua là lãnh đạo quốc gia nhưng bị chi phối bởi hiến pháp. Trong số các quốc gia vùng Bắc Phi, Morocco là nước đã có nhiều cải thiện chính trị trong những năm vừa qua. Tuy nhiên nạn thất nghiệp 25% trong thế hệ những người vừa tốt nghiệp đại học, và 9.1% trong lực lượng lao động nói chung, đang là một mối lo rất lớn cho vua Mohammed Đệ Tứ và chính phủ. Nếu tình trạng lạm phát không được kiểm soát và tình trạng thất nghiệp không được giải quyết, khả năng bộc phát một cuộc cách mạng dân chủ toàn diện có thể diễn ra tại vương quốc 32 triệu dân này.

Jordan: Giống như Morocco, Jordan cũng là quốc gia theo chế độ quân chủ lập hiến. Vua Abdullah Đệ Nhị bin al-Hussein cai trị quốc gia này từ sau cái chết của vua cha Hussein vào 1999. Dân số Jordan vào khoảng 6 triệu theo thống kê 2009. Tình trạng lạm phát tại Jordan hiện nay là 6.1% và thất nghiệp toàn quốc tại mức 14%. Một mối lo ngại của nhà vua là có đến 40% dân số Jordan dùng Internet rất tích cực. Hưởng ứng các cuộc biểu tình tại Tunisia trước đây, nhân dân Jordan cũng đã đứng lên. Vua Abdullah phản ứng bằng cách giải tán chính phủ và hứa thực hiện các cải cách kinh tế cấp bách để mong làm dịu sự bất mãn trong dân chúng. Theo giới quan sát chính trị, nếu vua Abdulla không thực hiện các cải cách như đã hứa một cách kịp thời, số phận của vương quốc này không biết sẽ ra sao.

Syria: Trong hai tuần qua, Bashar al-Assad, nhà lãnh đạo độc tài xứ Syria như ngồi trên than đỏ. Tình trạng nhân quyền tại Syria còn tệ hại hơn Ai Cập nhiều. Sau khi Assad cha qua đời vào tháng Sáu 2000, quốc hội bù nhìn Syria đã thay đổi hiến pháp, hạ mức tuổi để cho phép Bashar al-Assad khi đó mới 34 tuổi lên làm Tổng Thống và lãnh đạo đảng Ba’ath cầm quyền. Bashar al-Assad đắc cử tổng thống lần nữa không có đối thủ với tỉ lệ 97.6% tổng số phiếu bầu. Một tỉ lệ rất quen thuộc với cử tri Việt Nam. Hai tháng qua, giới trẻ tại Syria rục rịch đứng lên đòi dân chủ. Các thành viên Facebook và Twitter cung cấp tin tức sốt dẻo cho tuổi trẻ khắp nơi. Họ dự tính tổ chức các ngày tập hợp chống chính phủ được gọi là Ngày Thịnh Nộ (Day of Rage) tại Syria. Theo các quan sát viên chính trị, Syria là một trong những mục tiêu hàng đầu của phong trào dân chủ Bắc Phi hiện nay.

Saudi Arabia: Không giống như trong chế độ quân chủ lập hiến, chế độ quân chủ tại vương quốc dầu hỏa này là quân chủ tuyệt đối. Không có đảng phái chính trị nào được phép hoạt động. Hoàng gia, đông đến 25 ngàn người, nắm giữ hầu hết các chức vụ quan trọng trong chính phủ. Hoàng gia Saudi Arabia nhiều lần bị các tổ chức nhân quyền quốc tế lên tiếng tố cáo tình trạng tham ô và lạm quyền tại nước này. Vua Abdullah bin Abdul-Aziz của Saudi Arabia là một ông vua già nua, bịnh hoạn, bảo thủ và là người đang dung dưỡng nhà độc tài Ben Ali của Tunisia. Vua Abdullah phản ứng giận dữ trước làn sóng cách mạng tại Ai Cập và kết án những người biểu tình là “những kẻ xâm nhập”. Các lực lượng chống đối hoàng gia Saudi Arabia đang ngấm ngầm hoạt động khắp nơi và đe dọa chiếc ngai vàng của vua Abdullah.

Iran: Iran là một nước Cộng Hòa Hồi Giáo với Tổng Thống Mahmoud Ahmadinejad được dân bầu một cách dân chủ. Tuy nhiên, chế độ gọi là dân chủ tại Iran không thể xác định rõ ràng dân chủ theo kiểu nào vì quốc gia này trên thực tế đặt dưới sự lãnh đạo bởi Lãnh Tụ Tối Cao Ali Khamenei, không những có quyền tuyệt đối về tôn giáo mà cả chính trị. Tình trạng thất nghiệp tại Iran rất cao, 14.6%. Mặc dù chính phủ tìm cách ngăn chận, số thành viên Twitter và Facebook mỗi ngày một tăng nhanh. Những cuộc biểu tình của giới trẻ trong lần bầu cử tổng thống mới đây phần lớn được điều động qua Facebook và Twitter. Cho đến nay, chính phủ Iran thành công trong việc trấn áp các cuộc nổi dậy, tuy nhiên nếu mức độ lạm phát 13.5% tiếp tục gia tăng, khả năng một cuộc bùng nổ toàn diện sẽ xảy ra.

Libya: Libya là quốc gia chịu đựng dưới bàn tay sắt của Muammar al-Gaddafi. Nguồn lợi tức thu nhập chính của Libya là dầu hỏa. Mức thất nghiệp 30% hiện nay tại Libya được xem là một trong những nước có tỉ lệ thất nghiệp cao nhất vùng Bắc Phi. Libya nằm ngay giữa Ai Cập và Tunisia, hai quốc gia đã phát khởi cách mạng dân chủ thành công. Muammar al-Gaddafi lo ngại cách mạng sẽ tràn qua biên giới bất cứ lúc nào. Nguy hiểm hơn nữa, gần 80% trong dân số 6 triệu của Libya sống tập trung tại các khu vực đô thị đông đúc nhưng không có công ăn việc làm. Tổ Chức Ân Xá Quốc Tế mới đây tố cáo nhà cầm quyền Libya đã bắt giam nhà văn Jamal al-Hajji sau khi ông gởi lên Internet một lời kêu gọi dân chúng Libya biểu tình chống độc tài. Các cuộc biểu tình nhỏ đã bùng nổ tại các thành phố Darnah, Benghazi, Bani Walid. Hiện nay, Muammar al-Gaddafi chưa tỏ ra quá cứng rắn vì muốn đo lường thái độ của dân chúng. Với tình trạng thất nghiệp 30% như hiện nay, dù cứng rắn hay không, ngày tàn của chế độ độc tài Muammar al-Gaddafi chỉ là vấn đề thời gian.

Yemen: Nạn thất nghiệp tại Libya tuy cao nhưng không phải là cao nhất. Yemen có mức thất nghiệp cao đến 40% và lạm phát 5.4%. Yemen với 28 triệu dân, là quốc gia nghèo nhất và chậm phát triển nhất của bán đảo Á Râp. Yemen trên danh nghĩa là một nước cộng hòa với tổng thống Ali Abdullah Saleh được bầu trong cuộc tuyển cử khá trong sạch vào 2006, nhưng nhiều quan sát viên quốc tế xem Yemen là một nước thiếu an ninh nhất. Yemen là nơi trú ẩn của các phần tử thuộc tổ chức khủng bố Al Qaeda. Trở ngại chính để phát triển Yemen không phải vì nghèo khó mà thôi mà còn vì tình trạng tham nhũng trầm trọng trong cơ chế lãnh đạo. Ảnh hưởng từ làn sóng cách mạng tại Tunisia, khoảng 10 ngàn người đã biểu tình tại thủ đô Sana. Không giống như các cuộc biển tình tương đối ôn hòa tại Ai Cập, cuộc cách mạng tại Yemen có thể dẫn đến đổ máu vì rất nhiều người tham gia biểu tình có võ trang.

Pakistan: Pakistan là quốc gia Cộng hòa Hồi giáo nhưng người dân luôn sống trong bất an, đe dọa. Tuy chia xẻ rất nhiều thăng trầm với các nước Hồi Giáo châu Phi nhưng Pakistan là quốc gia nằm phía Nam Á. Mức lạm phát hiện nay tại Pakistan là 15% và mức thất nghiệp theo thống kê năm 2010 là 14%. Chính phủ của Thủ Tướng Yousaf Raza Gillani đã tỏ ra yếu kém trong việc giải quyết các vấn đề kinh tế như đã chứng minh trong trận lụt vừa qua. Trong cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới 2008, Pakistan phải vay từ các nguồn tài chánh quốc tế hơn 100 tỉ đô la để cứu vãn nền kinh tế. Quân đội Pakistan, lớn thứ bảy trên thế giới, đóng vai trò quan trọng trong việc duy trì sự ổn định nhưng nếu tình trạng kinh tế tiếp tục đi xuống, các phong trào chống chính phủ ở mức độ rộng lớn có thể sẽ bùng nổ. Lưu ý, trong hơn nửa phần sau của thế kỷ thứ 20, Pakistan là quốc gia đã trải qua nhiều kinh nghiệm đảo chánh đẫm máu.

Venezuela: Quốc gia có tên đầy đủ là Cọng Hòa Bolivarian Venezuela, Nam Mỹ. Tổng thống Hugo Chávez đang lãnh đạo Venezuela trên cơ sở của một liên kết các đảng tả phái, trong đó có cả đảng Cộng Sản Venezuela . Là một quốc gia có công nghiệp dầu hỏa phát triển cao và chiếm một phần ba Tổng Sản Lượng Nội Địa nhưng 30% dân số Venezuela sống dưới mức 2 đô la một ngày. Dầu hỏa tại Venezuela là nguồn lợi kinh tế chính nhưng cũng là nguồn gốc cho tình trạng tham nhũng có truyền thống tại Venezuela. Chỉ số nhận thức tham nhũng (Corruption Perceptions Index) năm 2010 xếp Venezuela vào hạng 164, tức nhóm 15 nước tệ hại nhất trong 178 quốc gia được đánh giá. Tình trạng lạm phát hiện nay cao đến mức 27.2% và thất nghiệp 8.1%. Một số nhà phân tích cho rằng Venezuela không chỉ phải đối diện với cách mạng dân chủ trong nước thôi mà, với chính sách chống Mỹ hiện nay của tổng thống Hugo Chávez, Venezuela còn đối diện với viễn ảnh trở thành một Chile thời Allende khác.

Việt Nam: Việt Nam là một trong năm quốc gia còn sót lại của chủ nghĩa toàn trị Mác Lenin đã mờ vào quá khứ tại châu Âu. Mặc dù cơ chế nhà nước về hình thức có ba quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp nhưng lãnh đạo của cả ba ngành đều cùng một đảng. Tệ hại hơn Ai Cập, tại Việt Nam, mọi quyền tự do căn bản như ngôn luận, hội họp, tôn giáo, báo chí đều bị ngăn cấm. Tổ chức liêm chính toàn cầu ( Global Integrity) xếp Việt Nam vào hạng “Nghèo” trong bảng đánh giá được công bố năm 2009. Và cũng tệ hại hơn Ai Cập, tại Việt Nam, tình trạng tham nhũng, con ông cháu cha trong cơ chế chính trị vô cùng trầm trọng. Chỉ số nhận thức tham nhũng (Corruption Perceptions Index) xếp Việt Nam vào hạng 116 trong 178 quốc gia và với chỉ số 2.7 trên 10, trong khi đó Ai Cập được xếp hạng 98 và chỉ số 3.1. Đứng cùng hạng thứ 116 với Việt Nam là ba quốc gia nghèo nhất Phi Châu Ethiopia, Guyana và Tanzania.
Trung Quốc: Giống như Việt Nam, vận mệnh Trung Quốc nằm trong tay của một đảng chính trị độc tài toàn trị. Trung Quốc hiện có mức thất nghiệp thấp nhưng đang đối phó với tình trạng lạm phát gia tăng. Giá cả thực phẩm tăng quá cao gây bất mãn trong các tầng lớp nhân dân. Các chuyên viên kinh tế ước lượng một công nhân Trung Quốc trung bình phải dành một nửa tiền lương để mua thức ăn. Trung Quốc có tất cả yếu tố để cách mạng dân chủ bùng nổ ngoại trừ thất nghiệp. Sau 20 năm tung toàn bộ lực lượng lao động rẻ mạt để thao túng nền kinh tế thế giới, kinh tế Trung Quốc đang chậm lại theo quy luật. Giống như chính sách Nhật Bản xâm thực Trung Quốc để thỏa mãn nhu cầu nguyên liệu trong đầu thế kỷ 20, Trung Quốc đang mở rộng chính sách xâm thực kiểu mới sang Phi Châu. Trung Quốc không có đồng minh kinh tế lẫn chính trị để làm đối lực cho trục liên kết Mỹ-Nhật-Ấn dân chủ. Trong thời gian cách mạng dân chủ bùng nổ tại Trung Đông, Trung Quốc khóa chặt các cánh cửa thông tin vì sợ tinh thần Thiên An Môn sống dậy trong tuổi trẻ.

Hai chục năm trước, những gì đang xảy ra tại Bắc Phi có lẽ không gây ảnh hưởng nhiều đến Venezuela hay Việt Nam. Nhưng thế giới đã đổi thay và đang từng bước toàn cầu hóa. Hai tuần nay, hàng triệu người sống trong các chế độ độc tài trên thế giới say mê theo dõi những gì tuổi trẻ Ai Cập đang làm. Nhân loại vui trong cùng một niềm vui của nhân dân Ai Cập. Pháo bông không chỉ bắn lên từ quảng trường Tahrir tự do nhưng cũng được bắn lên ở các nước Phi châu và bắn lên từ trái tim của hàng triệu người Việt Nam. Ảnh hưởng của cách mạng Ai Cập rộng lớn đến nổi Giáo sư xã hội học Hasan Yahya đã ví cách mạng dân chủ Ai Cập 2011 tương đương với cách mạng Pháp 1789 vì cả hai đã mở ra một thời đại mới trong lịch sử loài người.
Nguồn Danlambao
số lần đọc: 4507
Ý kiến bạn đọc

10 Responses to “11 nước có nguy cơ trở thành Ai Cập khác”

  1. pham says:
    Nhung cay DOMINO bat dau do. Tuy khong lac quan thai qua nhung hy vong cay ap chot la TÂU-cong va cay cuoi cung la VIÊT-cong.
  2. Lotus says:
    Hiện tượng DOMINO tại Bắc Phi. Sẽ ẬP đến vào Mùa Thu năm 2012 tại Việt*Nam. Người dân VN đang MONG CHỜ từng ngày !!!
  3. Nguyễn Lương Tâm says:
  4. Tôi khâm phục ký giả Gregory White đã có bộ óc rất sáng suốt, nhìn xa thấy rộng và đưa ra kết luận sẽ có 11 nước có nguy cơ trở thành Ai Cập khác, trong đó co Việt Nam thì đúng 100%. Vấn đề chỉ còn là thời gian.
  5. nghi says:
    Chế độ thuộc địa là tai ương của các Dân Tộc nghèo và chậm tiến. Phong trào trao trả Độc Lập đã diễn tiến tốt đẹp.
    Nay Phong Trào Dòi Tự Do, Công Lý cũng đang bùng nổ dữ dội và nhanh chóng bất ngờ.
    Phong Trào này bắt đầu nhắm vào các chế độ độc tài để châm ngòi làm nổ tung kế tiếp các chế độ cọng sản độc tài, ác ôn, quỹ quyệt chuyên trò lừ đảo bằng cách thay người chứ không thay đổi đảng độc quyền từ hơn nửa thế kỷ.
    Mặc dù trong số 11 nước đề cập ở trên có Việt Nam, RẤT HOAN NGHINH, nhưng chưa đủ, xin bổ túc Bắc Hàn, Cuba, Miến Điện, Nigéria, Algéri …

  6. vinhtran says:
    Tòan dân Việt Nam đang rất mong đợi ngày d0ó sẽ tới , không có chế độ độc tài nào mà cai trị lâu được , Người dân Vịêt Nam hiện nay đang sống dưới một chế độ độc đảng cai trị , tự do ảo , nhân quyền ảo , thật sự ớ Việt nam chủ tịch nước , Thủ tướng … cũng chỉ là những tên bù nhìn , có làm đươc gì đâu vì tất cả đều dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản , 80 triệu dân Việt Nam ơi còn đợi gì nữa , Hãy theo gương những ngừoi anh em Ai cập của chúng ta giành lấy lại quyền tự do vốn có mà con người phải có , giành lấy lại nhân quyền cho chính mỗi con người chúng ta cho gia đình, cho Dân Tộc Việt Nam , Chúng ta phải luôn ghi ngớ đó là ” : QUYỀN CHỨ KHÔNG PHẢI CÁI XIN CHO “
  7. Dân Việt says:
    Từ bà bán hàng ngoài chợ đến bác xe ôm ngoài lề đường, từ người công nhân đến nông dân, từ trí thức đến người bình dân, từ học sinh, sinh viên đến bậc lão thành, từ người quốc gia đến người CS, kể cả những nhà báo của chế độ, ai ai cũng quá ngán ngấy cái tập thể cầm quyền hiện nay tại VN, họ chẳng phải là “người CS thật” (cho dù là chủ thuyết sai lầm, tàn ác!), mà mọi người đều biết rõ đó là một nhóm nhỏ những kẻ vô lương tâm, vô đạo đức, gian manh ,tham nhũng thối nát, lợi dụng quyền bính để vơ vét của đất nước, hà hiếp dân lành, cướp cả sự sống của người khác để thu hết về cho mình!Nặng nề nhất và KHÔNG THỂ THA THỨ được, là TỘI BÁN NƯỚC CẦU VINH! Đó là bọn TƯ BẢN ĐỎ ai cũng biết! “Vật cùng tắc biến, vật cực tắc phản”, tình trạng ở VN đã là thời bĩ cực, thời cùng tột, thì việc phải đến sẽ đến, có chạy đàng trời cũng chẳng thoát!.
  8. Thuận says:
    dân chúng Ai cập đã có quyết định đúng đắn để thay đổi mọi thứ, chế độ ở VN đang bi suy tàn, cần phải canh tân, hy vọng thời gian sẽ trả lời tất cả.
  9. Xuân Đàn says:
    Chúng ta phải dẹp bỏ chế độ độc tài đảng trị này!
    Nhân dân VN hãy đồng lòng đứng lên đấu tranh . Hướng về Mĩ và làm đồng minh của Mĩ để thoát khỏi chế độ CS và Hán hóa!

GP Vinh: Giáo dân Dũ Lộc gửi đơn đề nghị về bãi thải nhiệt điện Vũng Áng

GP Vinh: Giáo dân Dũ Lộc gửi đơn đề nghị về bãi thải nhiệt điện Vũng Áng
Chúng tôi không có ý thức chống lại chính quyền và nhà đầu tư nhưng chúng tôi không thể làm ngơ trước việc môi trường, sức khoẻ con người và nòi giống bị đe doạ và huỷ hoại. Vì thế, toàn thể giáo dân sẽ không đồng ý để dự án được triển khai ký dự án chưa thực sự khả thi về bảo vệ môi trường, môi sinh.
Người dân chúng tôi phải có trách nhiệm bảo vệ chính sự sống của chúng tôi bằng tất cả những biện pháp mà pháp luật cho phép.
GIÁO PHẬN VINH
 GIÁO XỨ DŨ LỘC
CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc

ĐƠN ĐỀ NGHỊ
Tạm dừng và xem xét, thẩm định lại dự án Bãi Thải Xỉ Than tại xứ Dũ Lộc, thôn Hoà Lộc, xã Kỳ Trinh, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh

Kính gửi:Uỷ ban nhân dân tỉnh Hà Tĩnh
Đồng kính gửi: - Thủ tướng Chính phủ
- Uỷ ban Khoa học, Công nghệ và Môi trường của Quốc hội
- Bộ Tài nguyên và Môi trường
- Tỉnh uỷ tỉnh Hà Tĩnh
- Phòng Cảnh sát Bảo vệ môi trường Công an tỉnh Hà Tĩnh
- Uỷ ban nhân dân huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh
- Uỷ ban nhân dân xã Kỳ Trinh, huyện Kỳ Anh

Chúng tôi là giáo dân xứ Dũ Lộc, giáo phận Vinh, thuộc thôn Hoà Lộc, xã Kỳ Trinh, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh, làm đơn này kiến nghị tạm dừng và xem xét, thẩm định lại dự án bãi thải xỉ than tại thôn Hoà Lộc, xã Kỳ Trinh như sau:
Giáo xứ Dũ Lộc chúng tôi hiện nay với số giáo dân có 1800 người, gồm 364 hộ, chiếm hơn 1/3 dân số xã Kỳ Trinh và là một thôn gần như công giáo toàn tòng (99,7 %). Địa hình giáo xứ nằm gần chân núi và bao quanh con sông nước mặn. Muốn qua lại với các các vùng khác người dân ở đây buộc phải đi qua chiếc cầu hẹp hoặc qua đập Bara. Đời sống của dân cư chủ yếu bằng nghề nông nghiệp nhưng đất canh tác lại rất ít.
Một giáo xứ có đạo từ lâu đời(thế kỷ XVIII), dù nghèo đang sống rất an bình, bỗng nhiên dự án Nhà Máy Nhiệt Điện Vũng Ang được phê duyệt làm xôn xao cả huyện Kỳ Anh. Người dân Kỳ Anh nói chung khi đón nhận dự án này không phải là niềm vui mà là một nỗi buồn, nỗi bất an vì phải dời đi một nơi khác, bỏ quê cha đất tổ đến một nơi xa lạ với số tiền đền bù ít ỏi không biết rồi họ sẽ sống ra sao.
Tuy nhiên, điều mà làm người dân ở đây hết sức lo lắng, bất an là BÃI THẢI XỈ THAN của nhà máy nhiệt điện đặt kề cận làng, chỉ cách nhà dân nơi gần nhất 20 m, nhà xa hơn cách 500 m. Theo bản đồ của dự án BÃI THẢI XỈ THAN (BÃI CHỨA XỈ THAN từ nhà máy nhiệt điện Vũng Áng) thì lấy đất của dân 131 ha, và đắp ngăn bờ đê xung quanh, chiều cao của bải xỉ than cao 30 m. Mỗi năm nhà máy nhiệt điện Vũng Áng sẽ thải ra 1,001 triệu tấn xỉ. Theo các nhà dự án cho biết xỉ than đó có thể cho các nhà thầu dùng đóng gạch (bụi sẽ gây ô nhiễm môi trường).
Thưa quý cơ quan.
Dự án bãi xỉ than trên đây nếu không được di chuyển chỗ khác sẽ gây ô nhiễm môi trường vô cùng nặng nề cho người dân ở đây khi nhà máy nhiệt điện đi vào hoạt động, bởi vì:
1.     Vị trí đặt bãi thải xỉ than không phù hợp: Bãi thải xỉ than được đặt quá gần với khu dân cư, với các hộ dân. Theo thiết kế, bãi thải xỉ than được đặt cách nhà dân chỉ 20m và xa hơn là 500 m, với khoảng cách đó thì việc gây ô nhiễm môi trường và gây tổn hại cho sức khoẻ của người dân là không thể tránh khỏi, thậm chí là rất nặng nề.
2.     Diện tích bãi xỉ than 131 ha, toạ lạc trên diện rộng thì việc gây ô nhiễm môi trường là không thể không xảy ra.
3.     Có rất nhiều chất độc hại trong xỉ than: Theo các tài liệu mà chúng tôi có được và nhất là qua tài liệu mà cán bộ huyện Kỳ Anh gửi kèm để tham khảo thì trong xỉ than có rất nhiều chất độc hại: chẳng hạn như trong xỉ than có chứa một số kim loại nặng có độc tính cao (Mn, Cr, Cu2, Hg2, As, Pb,…), nước trong bãi xỉ thường có hàm lượng cặn, kim loại độ cứng cao, độ Oxy hoà tan giảm và chứa nhiều các khoáng chất như SO2, HCO3, CL, CO3 … Nếu nước trong bãi xỉ tràn ra môi trường do nguyên nhân nào đó như tràn đập chắn xỉ, vỡ đập, thấm qua đập…) sẽ gây ô nhiễm môi trường nước biển khu vực. Tác hại của các khí Oxít(SOx, NOx) rất nguy hiểm đối với sức khoẻ con người…, rồi đến ô nhiểm bụi từ xỉ than và nước ngầm. Bãi thải xỉ than nằm đầu ngọn gió đông-nam và đầu nguồn nước chảy với độ cao so với mặt bằng nhà dân chếch khoảng 2-3 m thì không thể tránh được tầng nước ngầm. Cũng theo tài liệu: Trong xỉ than có chất Lưu huỳnh và cả chất Thuỷ Ngân sẽ ngấm theo dòng nước ngầm và có thể đi vào các giếng nước của dân. Đây là những nguy cơ nhã tiền và không thể tránh khỏi.
4.     Chính quyền và nhà đầu tư không có các biện pháp có thể khắc phục được hậu quả: Như trên đã nói, hậu quả ô nhiễm  môi trường là rất nặng nề và ảnh hưởng trực tiếp đến sức khoẻ người dân, sự sống và giống nòi nhưng khi đã xẩy ra ô nhiễm thì chắc chắn hậu quả lúc đó là khôn lường và không thể khắc phục được. Bản thân chính quyền và nhà đầu tư chưa dự kiến hết các tác hại của bãi xỉ than và vì thế cũng chưa đưa ra được các biện pháp dự phòng, thậm chí còn cho rằng không có ô nhiễm.
5.     Thực tiễn tại địa phương này cách đây 6 năm nhà nước làm dự án nước lấy từ núi để cung cấp cho dân qua các bể chứa với kinh phí 500 triệu đồng. Dự án hoàn thành được hơn một tháng thì đã rò rĩ và rồi chưa đầy 2 tháng thì tất cả các bể không còn chứa được một giọt nước nào đành phải bỏ hoang. Và cuối cùng không ai chịu trách nhiệm để xử lý. Đây mới chỉ là một dự án nhỏ chưa phải là dự án lớn mà còn như thế thì liệu cấp chính quyền xử lý như thế nào nếu bãi xỉ than ô nhiễm với hậu quả lớn hơn rất nhiều lần.
6.     Hơn nữa, thời gian qua trên địa bàn cả nước rất nhiều nhà máy sau một thời gian hoạt động đã gây ô nhiễm môi trường và việc khắc phục hậu quả là nặng nề, khó khăn và lâu dài, như nhà máy bột ngọt VeDan, nhà máy bia Sài Gòn – Nghệ Tĩnh, nhà máy Vedan Kỳ Sơn, Kỳ Lâm huyện Kỳ Anh gây ô nhiểm lần 2, gây bức xúc cho người dân Kỳ Sơn, Kỳ Lâm…
7.     Chính quyền và nhà đầu tư không dám cam kết về việc bãi thải xỉ than không gây ô nhiễm môi trường: Người dân đã đề nghị chính quyền và nhà đầu tư nếu họ khẳng định dự án không gây ô nhiễm thì làm cam kết và chịu trách nhiệm trước dân khi có ô nhiễm xảy ra nhưng chính quyền và nhà đầu tư đã không dám hứa. Nếu chính quyền và nhà đầu tư không dám hứa và nhận trách nhiệm thì làm sao người dân yên tâm được.
Bên cạnh các lý do về ô nhiễm môi trường nói trên, người dân không đồng thuận với chính quyền và nhà đầu tư là vì quá trình thực hiện dự án, chính quyền và nhà đầu tư chưa thực sự lấy dân làm gốc, thiếu dân chủ và minh bạch trong việc ký dự án. Cụ thể: – Uỷ ban nhân dân xã Kỳ Trinh tự ký dự án bãi thải xỉ than tại thôn Hoà Lộc mà không thông qua người dân; – Khi ban dự án cho người đến rà mìn và đo đạc đất làm bãi thải, thậm chí khoan cọc bê tông giữa ruộng lúa của dân mà không có một thông báo nào. Khi người dân thấy khoan bê tông giữa ruộng lúa mình đang thời kỳ làm đồng liền phẫn nộ nhưng họ chẳng một lời giải thích gì mà còn gây gỗ, đổ lỗi do lệnh cấp trên nhưng cũng chẳng có giấy tờ gì. Sau khi đo đạc xong, cắm cọc mốc rồi chính quyền mới bắt đầu họp dân.
Với những lý do trên dây, toàn thể giáo dân giáo xứ Dũ Lộc, giáo phận Vinh, thuộc thôn Hoà Lộc, xã Kỳ Trinh, huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh kính đề nghị Uỷ ban nhân dân tỉnh Hà Tĩnh và các cấp chính quyền thận trọng xem xét lại dự án bãi thải xỉ than, tránh những hậu quả khôn lường xẩy ra và không khắc phục được, bảo đảm môi trường trong lành, bảo đảm sức khỏe người dân và tương lai nòi giống.
Chúng tôi đề xuất chuyển bãi xỉ than đến vị trí phía sau ngọn núi ngăn cách với dân làng gọi là “Trại ông Tạo”, gần bờ biển, vừa rộng lại không có dân rất thuận lợi cho việc làm bãi thải. Đề nghị các cấp chính quyền xem xét.
Chúng tôi không có ý thức chống lại chính quyền và nhà đầu tư nhưng chúng tôi không thể làm ngơ trước việc môi trường, sức khoẻ con người và nòi giống bị đe doạ và huỷ hoại. Vì thế, toàn thể giáo dân sẽ không đồng ý để dự án được triển khai ký dự án chưa thực sự khả thi về bảo vệ môi trường, môi sinh. Người dân chúng tôi phải có trách nhiệm bảo vệ chính sự sống của chúng tôi bằng tất cả những biện pháp mà pháp luật cho phép.
Chúng tôi kiến nghị Uỷ ban nhân dân tỉnh Hà Tĩnh thẩm định lại, xem xét lại và cần thiết phải có ý kiến của Bộ Tài nguyên và Môi trường cũng như các cơ quan chuyên môn của trung ương.
Chúng tôi trân trọng cảm ơn.
Dũ Lộc, Kỳ Anh ngày  27 tháng 12 năm 2010
Nơi gửi:   – Như trên
- Ô Bí Thư tỉnh Hà Tĩnh
- Đức Cha chủ tịch HĐGM Việt Nam
- Đức giám mục giáo phận Vinh
- Các linh mục và Ban hành giáo hạt Kỳ Anh
Kính đơn:

  1. Lotus says:
    Chúng tôi " ĐỒNG QUAN ĐIỂM " với Giáo Xứ DŨ LỘC.
    Kính mong Tất cả mọi Giáo dân Địa Phận Vinh hưỏng ứng Đơn đề nghị của Giáo Xứ DŨ LỘC.
    Một KiTô hữu, người HÀ TĨNH. Sống xa Quê, đã lâu năm…
    Trân trọng, Kính chào Bà con Xứ DŨ LỘC ./.

  2. Tạ Tuyên says:
    Bao nhiêu lâu nữa dân lành mới được sống bình yên? Xin Chúa cho những con người nghèo hèn thấy được lòng thương xót của Chúa! Cám ơn Nữ Vương Công Lý đã cho biết những tin tức đau khổ của dân nghèo bị đàn áp mà ban lãnh đạo HĐGMVN ở quá cao và quá xa không tới và không thấy được vì ghế của quí vị ấy quá cao áo , mũ, gậy quá cồng kềnh nên không di chuyển được như Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, Đức Giám Mục Hoàng Đức Oanh và Đức Giám Mục Cao Đình Thuyên…
    Tạ Tuyên

  3. Phan khắc Thành says:
    Lạy Đức Mẹ Maria, Mẹ Thiên Chúa, xin thương xót chúng con là con dân Việt Nam cũng là con dân của Mẹ. Xin Mẹ đưa tay nâng đỡ , dìu dắt chúng con qua cơn gian nan thử thách này.
  4. Lương dân kỳ Anh says:
    cần in vẳn bản này ra càng nhiều càng tốt. phát rộng rãi cho người dân huyện kỳ anh để họ biết rõ công việc chúng ta làm.
    đã tới lúc người dân phải đứng lên để bảo vệ quyền lợi cho mình, cho làng xã và đất nước chúng ta. Công an và quân đội bây giờ không bảo vệ dân nữa, mà chỉ lo bảo vệ Đảng cộng sản thôi. trong thực tế Cảng vũng áng và tất cả những gì liên quan tới vũng áng đều là ý đồ thôn tính và bành trướng của Trung quốc.
    phải can đảm để bảo vệ lấy môi trường và từng tấc đất của chúng ta.
    người dân kỳ Anh

  5. nguyễn hữu Ích says:
    Xin hoan hô tinh thần của đồng bào Kỳ Anh. Qúy vị đang góp tay xây dựng một đất nước mà con cháu sẽ được hưởng . Hy vọng những người có trách nhiệm ý thức được giá trị này.
    N.H.Ích

  6. [...] GP Vinh: Giáo dân Dũ Lộc gửi đơn đề nghị về bãi thải nhiệt điện Vũng Áng [...]
  7. Hồn Đại Việt says:
    Cái này cần phải mạnh bạo hơn nữa vì nó liên quan đến cuộc sống hàng ngày của giáo dân mình, bọn cộng sản chúng chẳng quan tâm đến quyền cơ bản của con người, nếu dự án này để ngay ba đình hay ở nơi có giòng tộc trong 15 thằng trong BCT thử coi có được không?

Hoa Kỳ hậu thuẫn làn sóng phản đối tại Iran

Người phản đối tại Tehran
Bất chấp lệnh cấm, hàng ngàn người tụ tập tại trung tâm thủ đô Tehran phản đối chính quyền.
Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton bày tỏ hậu thuẫn đối với hàng ngàn ủng hộ viên của phe đối lập, những người tổ chức phản đối tại thủ đô Iran hôm thứ Hai.
Bà Clinton nói người phản đối xứng đáng được hưởng "quyền con người, từng được thể hiện tại Ai Cập" và rằng Iran cần "cải tổ" hệ thống chính trị.
Tin đưa một người bị bắn chết trong cuộc đụng độ đầy bạo lực giữa người phản đối và lực lượng an ninh tại trung tâm thủ đô Tehran.
Nhiều người bị câu lưu và chính quyền phát lệnh quản thúc tại gia đối với một số lãnh tụ đối lập.
Đài BBC nhận được tin có nhiều cuộc phản đối bị cấm tổ chức tại thành phố khác của Iran, bao gồm Isfahan, Mashhad và Shiraz.
'Giả nhân giả nghĩa'
Hoa Kỳ hậu thuẫn trực tiếp và rõ ràng các ủng hộ viên của phe dân chủ
Hillary Clinton
Trong cuộc biểu dương lực lượng lần đầu kể từ tháng 12 năm 2009, khi tám người bị thiệt mạng, nhiều ngàn ủng hộ viên của phe đối lập tập trung tại quảng trường Azadi ở Tehran hôm thứ Hai (13/2) đề bày tỏ đoàn kết với cuộc nổi dậy của người dân tại Tunisia và Ai Cập.
Người phản đối hô lớn: "Độc tài cút đi".
Phái viên Mohsen Asgari của đài BBC, người có mặt tại buổi tập hợp nói, chẳng bao lâu cảnh sát kéo đến, giải tán đám đông bằng đạn hơi cay, trong khi một số người đàn ông dùng xe máy và dùi cui đâm thẳng vào người phản đối.
Nhân chứng cho hãng tin AP hay, ít nhất ba người phản đối bị thương bởi đạn bắn, nhiều người được đưa đến bệnh viện khi bị thương tích từ đánh đập.
Fars, hãng thông tấn bán chính thức của Iran đưa tin một người bị nhóm người phản đối bắn chết, một vài người khác bị thương.
Website của phe đối lập cho hay hàng trăm người bị bắt giữ. Hiện chưa có bên nào xác nhận tin này.
Khi màn đêm kéo đến, hàng trăm cảnh sát chống bạo động vẫn còn trực tại các đường phố tại thủ đô.
Tại Washington, bà Clinton cho phái viên hay chính quyền Hoa Kỳ "hậu thuẫn trực tiếp và rõ ràng" các ủng hộ viên của phe dân chủ.
"Những gì chúng ta chứng kiến hôm thứ Hai là bằng chứng của sự can đảm của người Iran, là lời kết tội chế độ giả nhân giả nghĩa tại Tehran. Chế độ này trong ba tuần qua lúc nào cũng ca ngợi cuộc biểu tình của dân tại Ai Cập," bà Clinton nói.
Ngoại trưởng Hoa Kỳ cho hay thông điệp Mỹ gửi đến chính quyền Iran giống như những gì Mỹ nói với chính quyền Ai Cập, nơi, dưới sức ép của phong trào biểu tình kéo dài trong nhiều ngày của dân, tổng thống Hosni Mubarak buộc phải lui chức sau 29 năm cầm quyền.
WASHINGTON (Reuters) – Secretary of State Hillary Clinton will unveil a new U.S. push for global Internet freedoms on Tuesday, citing Internet-fired protests in Egypt and Iran as examples of how new technologies can spark political transformation.
Clinton, making her second major address on Internet policy amid growing evidence of how communications technologies can transform politics around the globe, will underscore U.S. commitments to a free, open and secure Internet, the State Department said on Monday, releasing excerpts of her speech.
"There is a debate underway in some circles about whether the Internet is a force for liberation or repression. But as the events in Iran, Egypt and elsewhere have shown, that debate is largely beside the point," one excerpt of Clinton's speech says.
"What matters is what people who go online do there, and what principles should guide us as we come together in cyberspace. That question becomes more urgent every day," Clinton will say, according to the excerpts of her address.
Under Clinton, the U.S. State Department has pushed Internet freedom as a basic human right, although it has also struggled with the consequences as it seeks to control the damage wrought by the WikiLeaks release of classified U.S. diplomatic cables.
Clinton has condemned the WikiLeaks releases, saying they are based on stolen information that threatens both U.S. security as well as the wellbeing of confidential sources including human rights activists and others cited in the cable traffic.
But she has also strongly defended the basic value of a free Internet, saying social networking sites such as Twitter and Facebook can give voice to people's aspirations as seen in protests in Tunisia, Egypt, Iran and elsewhere.
The State Department, previewing Clinton's speech at a Washington, D.C. university on Tuesday, said she would "reaffirm U.S. support for a free and open Internet and underscore the importance of safeguarding both liberty and security, transparency and confidentiality, and freedom of expression and tolerance."
"Our allegiance to the rule of law does not dissipate in cyberspace. Neither does our commitment to protecting civil liberties and human rights," Clinton will say, according to the speech excerpts.
"BERLIN WALL"
Clinton has made Internet freedom a central plank of U.S. foreign policy, and last year called efforts by some governments to control their citizens' access to the Internet as "the modern day equivalent of the Berlin Wall."
The forceful U.S. stance on the Internet has led to friction with China and other countries, which the United States has accused of hacking and censorship in an attempt to control the flow of information.
Along with China, Clinton has cited Iran, Saudi Arabia and Egypt among countries that censored the Internet or harassed bloggers -- and in Egypt and Iran, opposition protests have been fueled in part by new Internet technologies that allow people to organize.
The clash over the Internet was thrown into stark relief last year when search giant Google Inc threatened to quit China's market amid charges of hacking and censorship, although it later devised a work-around that it said both complied with Chinese law and its own pledge to allow users broad access to the Internet.
Clinton, who has directed the State Department to work on ways to broaden global Internet access and prevent authoritarian governments from using the technology to suppress dissent, will underscore that there is no turning back from the increasingly networked society.
"History has shown us that repression often sows the seeds for revolution down the road. Those who clamp down on Internet freedom may be able to hold back the full impact of their people's yearnings for a while, but not forever," her speech says.
(Editing by Eric Walsh)
TEHRAN, Iran – Clashes between Iranian police and tens of thousands of protesters wracked central Tehran on Monday killing one person, as opposition supporters tried to evoke the spirit of Egypt's recent popular uprising.
The opposition called for a demonstration Monday in solidarity with Egypt's popular revolt that a few days earlier forced the president there to resign after nearly 30 years in office. The rally is the first major show of strength for Iran's cowed opposition in more than a year.
Police used tear gas against the protesters in central Tehran's Enghelab, or Revolution, square and in Imam Hossein square, as well as in other nearby main streets. Demonstrators responded by setting garbage bins on fire to protect themselves from the stinging white clouds.
The pro-government Fars News Agency reported that a bystander was shot dead at the hands of protesters.
Eyewitnesses said at least three protesters injured by bullets were taken to a hospital in central Tehran while dozens of others were hospitalized because of severe wounds as a result of being beaten.
"An Iranian dies but doesn't accept humiliation," demonstrators chanted. "Death to the dictator," they said, in a chant directed at hardline President Mahmoud Ahmadinejad.
Security forces on motorcycles could also be seen chasing protesters through the streets, according to eyewitnesses.
Fars, which is linked to the Revolutionary Guard, Iran's most powerful military force called protesters "hypocrites, monarchists, ruffians and seditionists," and ridiculed them for not chanting any slogans about

AP
The agency added that an unspecified number of protesters were arrested and handed over to police and security officials.
Opposition website kaleme.com reported that similar rallies took place in the central city of Isfahan and Shiraz in the south. Security forces used force to disperse them as well.
Foreign media are banned from covering street protests in Iran.
Following the announcements by the opposition that they would attempt to hold a new rally in solidarity with the Egypt uprising, Iran's security forces cut phone lines and blockaded the home of an opposition leader in attempts to stop him attending the planned rally.
Police and militiamen poured onto the streets of Tehran to challenge the marches, which officials worry could turn into demonstrations against Iran's ruling system.
The security clampdown is reminiscent of the backlash that crushed a wave of massive protests after Ahmadinejad's disputed re-election in June 2009. But opposition supporters revived a tactic from the unrest, shouting "Allahu Akbar," or God is Great, from rooftops and balconies into the early hours Monday in a sign of defiance toward Iran's leadership.
The reformist website kaleme.com said police stationed several cars in front of the home of Mir Hossein Mousavi ahead of the demonstration called for Monday in central Tehran.
Mousavi and fellow opposition leader Mahdi Karroubi have been under house arrest since last week after they asked the government for permission to hold a rally on Feb. 14 in support of the uprisings in Egypt and Tunisia.
On Sunday, the opposition renewed its call to supporters to rally, and accused the government of hypocrisy by voicing support for the Egyptian and Tunisian uprisings while refusing to allow Iranian political activists to stage a peaceful demonstration.
Across central Tehran, riot police, many on motorbikes, fanned out to prevent any demonstration, witnesses said, speaking on condition of anonymity because of fears of reprisals from authorities.
The uprising in Egypt opened a rare chance for the political gambit by Iran's opposition.
Ahmadinejad claimed the Egyptians who toppled President Hosni Mubarak took inspiration from Iran's 1979 Islamic Revolution, which brought down a Western-backed monarchy. Iran's opposition movement used the comments to push the government into a corner and request permission to march in support of Egypt's protesters.
Iranian officials quickly backpedaled and said no pro-Egypt rallies were allowed — bringing sharp criticism from the White House and others.
Karroubi and Mousavi have compared the unrest in Egypt and Tunisia with their own postelection protest movement. Mousavi said Iran's demonstrations were the starting point but that all the uprisings aimed at ending the "oppression of the rulers."
Turkish President Abdullah Gul, who is on a visit to Iran, urged governments in the Middle East to listen to the demands of their people.
"When leaders and heads of countries do not pay attention to the demands of their nations, the people themselves take action to achieve their demands," IRNA quoted Gul as saying Monday.
Hundreds of thousands of Iranians peacefully took to the streets in support of Mousavi after the June 2009 vote, claiming Ahmadinejad was re-elected through massive vote fraud.
A heavy government crackdown suppressed the protests. The opposition has not been able to hold a major protest since December 2009.
The opposition says more than 80 demonstrators were killed in the turmoil. The government, which puts the number of confirmed deaths at 30, accuses opposition leaders of being "stooges of the West" and of seeking to topple the ruling system through street protests.
State TV said Mousavi and Karroubi were carrying out a plot designed by Iran's enemies.

Tù nhân lâu năm mãn hạn về nhà

Vụ Trần Văn Thiêng trên báo Sài Gòn Giải Phóng
Vụ Trần Văn Thiêng trên báo Sài Gòn Giải Phóng
Ông Trần Văn Thiêng, một trong các tù nhân lâu năm nhất ở Việt Nam, vừa được trả tự do sau 20 năm bị giam giữ vì tội danh lật đổ.
Ông Thiêng, 75 tuổi, vừa từ trại giam Xuân Lộc về tới nhà vào buổi trưa thứ Hai 14/02.
Nói chuyện với BBC từ tư gia ngay sau khi trở về, ông Thiêng mô tả tâm trạng "khó có thể diễn đạt", với cả niềm vui, hạnh phúc và sự ngậm ngùi.
Tuy nhiên, ông nói đây chỉ là sự tự do "có giới hạn" của bản thân ông, và ngỏ ý mong ước một ngày "toàn đất nước Việt Nam" sẽ có sự tự do hoàn toàn.
Ông cũng nhắc tới số phận của các tù nhân tôn giáo và chính trị khác đang bị giam cầm tại trại tù Xuân Lộc, trong đó có người nhiều tuổi nhất là ông Đỗ Thanh Nhàn (84 tuổi), mà gần hai năm nữa mới mãn hạn tù.
Ông Đỗ Thanh Nhàn chịu án 20 năm tù, đã ở trại hơn 18 năm, hiện trong tình trạng sức khỏe xấu.

Nhiều bệnh tật

Bản thân ông Trần Văn Thiêng cũng đang bị bệnh nặng.
Ông cho BBC hay rằng ngoài suy thận, ông còn bị ung bướu tuyến tiền liệt, đã qua phẫu thuật. Hiện bệnh tình vẫn chưa thuyên giảm.
"Chắc rồi một trong những việc phải làm sẽ là trị bệnh."
Ông Trần Văn Thiêng, quê quán Gò Công Tây, Tiền Giang, từng là sỹ quan cảnh sát đặc biệt dưới thời Việt Nam Cộng hòa.
Sau 1975, ông phải đi cải tạo, nhưng trốn trại rồi bị bắt và phải ngồi tù sáu năm.
Sau đó, ông tiếp tục trốn trại cho tới 1991, khi ông mang bản thảo cuốn sách tự viết có tựa đề 'Chiến quốc sách - Việt Nam thí điểm chiến lược Hoa Kỳ tại Đông Dương' tới tòa lãnh sự Pháp để nhờ chuyển sang xuất bản tại Hoa Kỳ.
Đây là cuốn sách phân tích binh pháp quốc tế dày 200 trang, bị mô tả trong cáo trạng là có nội dung 'phản động, nói xấu, xuyên tạc chế độ XHCN' ở Việt Nam.
Ông Thiêng bị tòa án TP Hồ Chí Minh lúc đó kết án 20 năm tù về tội Âm mưu lật đổ chính quyền và đã thi hành đầy đủ án. Ông sẽ còn phải chịu 5 năm quản chế tại gia sau khi mãn hạn.
Bị bắt và xử tù cùng với ông có hai người khác là Hồ Văn Trọng và Ngô Văn Hải. Hai người này đã mãn hạn nhiều năm trước.
Ngoài ông Thiêng, các tổ chức đấu tranh của người Việt còn lưu hành danh sách hàng chục người khác mà họ gọi là tù nhân chính trị và tôn giáo.
Chính phủ Việt Nam luôn tuyên bố ở Việt Nam không có tù chính trị mà chỉ có những người vi phạm luật pháp bị bắt giam.

Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2011

Ghonim: Tôi sẵn sàng hy sinh cho Tổ quốc!

Ghonim: Tôi sẵn sàng hy sinh cho Tổ quốc!
http://www.nuvuongcongly.net/xa-hoi/thong-tin-tren-mang/
Wael Ghonim, một thanh niên Ai Cập 30 tuổi, đã được giới trẻ Ai Cập tôn vinh là anh hùng trong các cuộc xuống đường ở Ai Cập. Dưới đây là trả lời phỏng vấn của Wael Ghonim với phóng viên Ivan Watson, đài CNN hôm 9 tháng 2, sau khi anh được cảnh sát Ai Cập thả ra hai ngày.
Trong bài trả lời phỏng vấn có những câu mà người Việt Nam nghe quen quen như: “ông Omar Suleiman vài ngày trước đây, ông ta cho rằng, hiện người Ai Cập chưa sẵn sàng cho dân chủ”.
Watson: Anh đã lên kế hoạch cho một cuộc cách mạng?
Ghonim: Vâng, chúng tôi đã lên kế hoạch.
Watson: Kế hoạch đó là gì?
Ghonim: Đó là làm sao cho tất cả mọi người cùng xuống đường. Trước nhất là chúng tôi chuẩn bị khởi đầu ở các khu vực nghèo nàn. Đòi hỏi của chúng tôi là tất cả những gì liên quan đến đời sống hàng ngày của người dân.
Watson: Có rất nhiều lời đồn đoán về người nhóm Huynh đệ Hồi giáo liên quan đến cuộc nổi dậy này. Làm sao anh tự xưng chính anh và bạn bè của anh là những người giúp huy động các cuộc biểu tình đầu tiên vào ngày 25 tháng 1?
Ghonim: Nhóm Huynh đệ Hồi giáo không hề tham gia trong việc tổ chức này. Huynh đệ Hồi giáo đã tuyên bố rằng họ sẽ không chính thức tham gia và họ nói rằng, nếu những thanh niên của họ muốn tham gia, thì họ sẽ không nói không với những người này. Nếu các ông muốn có một xã hội tự do, chỉ cần cho họ truy cập internet. Bởi vì mọi người, các thanh niên trẻ, tất cả sẽ đi ra [thế giới] bên ngoài và nhìn thấy các phương tiện truyền thông thiên vị, nhìn thấy sự thật về các nước khác và [nhìn thấy] đất nước của chính mình và họ sẽ đóng góp và cộng tác với nhau.
Watson: Đây có phải là một cuộc cách mạng internet?
Ghonim: Chắc chắn đây là một cuộc cách mạng internet. Tôi gọi nó là cuộc cách mạng 2.0.
Watson: Chính phủ Ai Cập hiện đang nói về sự thay đổi, họ đang nói về các ủy ban, cải cách hiến pháp trong các cuộc bầu cử quốc hội vừa qua, tôn trọng các đòi hỏi của giới trẻ, ngưng các cuộc bắt giữ, giải phóng các phương tiện truyền thông. Ông nghĩ gì về những thông điệp này?
Ghonim: Tiếc rằng chúng tôi không còn thời gian để đàm phán. Chúng tôi đã xuống đường vào ngày 25 và chúng tôi muốn đàm phán. Chúng tôi muốn nói chuyện với chính phủ của mình, chúng tôi đã gõ cửa. Nhưng họ đã quyết định thương lượng với chúng tôi vào ban đêm, bằng những viên đạn cao su, bằng dùi cui, bằng vòi nước, bằng hơi cay và bằng việc bắt giữ khoảng 500 người của chúng tôi. Cảm ơn, chúng tôi đã nhận được thông điệp. Bây giờ, khi bắt đầu leo thang như thế này và các cuộc biểu tình đã thực sự lớn, thì họ đã nhận được thông điệp.
Watson: Việc anh bị bắt giữ, anh có nghĩ đó chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, họ dọn dẹp đường phố hay anh là mục tiêu mà họ nhắm tới?
Ghonim: Dĩ nhiên tôi là mục tiêu mà họ nhắm tới. Họ muốn bắt tôi.
Watson: Cái gì chạy qua trong đầu anh vào thời điểm đó?
Ghonim: Tôi sợ vô cùng
Watson: Anh đã bị bịt mắt?
Ghonim: Vâng, tôi đã bị bịt mắt.
Watson: Trong suốt thời gian, anh đã bị bịt mắt?
Ghonim: Vâng, bị bịt mắt, dĩ nhiên.
Watson: Suốt thời gian?
Ghonim: Vâng, dĩ nhiên. Hôm nay, tôi đã ủy quyền toàn bộ mọi thứ tài sản mà tôi sở hữu cho vợ tôi, các tài khoản nhà bank của tôi, tất cả mọi thứ, bởi vì tôi sẵn sàng chết và có hàng ngàn người dân ở ngoài đó sẵn sàng chết…
Watson: Anh đã ủy quyền cho vợ của anh, bởi vì anh nghĩ rằng anh có thể chết?
Ghonim: Vâng, dĩ nhiên. Họ đã hứa hẹn với chúng tôi rất nhiều, ông biết đấy, về thái độ từ từ thay đổi, nhưng nhìn lại cuộc phỏng vấn ông Omar Suleiman vài ngày trước đây, ông ta cho rằng, hiện người Ai Cập chưa sẵn sàng cho dân chủ.
Watson: Anh nghĩ gì về điều đó?
Ghonim: Vì vậy, tôi nghĩ rằng, chế độ này thực sự có vấn đề rồi, chỉ sự việc là các ông có vài người để quyết định rằng các ông là tốt hơn, các ông ở vị trí tốt hơn để quyết định cho một quốc gia và sau đó sử dụng phương tiện truyền thông để tẩy não người dân. Sử dụng cây gậy bóng chày để đánh vào những người dân, những người quyết định rằng, họ muốn nói KHÔNG!
Watson: Anh có cảm thấy anh phải chịu trách nhiệm với những người đã chết?
Ghonim: Không. Ông biết đấy, tôi lấy làm tiếc, nhưng tôi không… Tôi lấy làm tiếc vì sự ra đi của họ (bật khóc). Ông biết đấy, tôi không thể quên những người này (nghe không rõ) [vì sự hy sinh của họ?] Biết đâu có thể là tôi hoặc anh em của tôi. Và họ đã bị giết hại, họ đã bị giết hại, như thể họ, ông biết rồi đấy…
Nếu những người này đã chết trong một cuộc chiến, thì công bằng và sòng phẳng. Khi ông cầm vũ khí trong tay, và ông biết người nào đó đang bắn và ông chết. Nhưng không! Những người đó không được chết như vậy. Những người đã bị giết không giống như họ đang chuẩn bị tấn công ai đó. Cảnh sát bắn họ, bắn họ rất nhiều lần, ông biết đấy, những người cảnh sát đứng trên cầu và bắn vào những người dân. Đây là tội phạm. Tổng thống này cần phải ra đi vì đây là một tội phạm.
Và tôi, tôi nói cho ông biết rằng tôi sẵn sàng chết. Tôi có rất nhiều thứ trong đời để mất. Tôi đang đi làm, ông biết tôi đang xin nghỉ làm, tôi làm việc cho một công ty tốt nhất trên thế giới. Tôi có một người vợ hoàn hảo, và tôi có mọi thứ tốt nhất, tôi yêu thương con cái tôi, nhưng tôi sẵn sàng đánh đổi tất cả mọi thứ đó để giấc mơ của tôi trở thành hiện thực, và không ai có thể đi ngược lại ước muốn của chúng tôi. Không một ai có thể!
Và tôi đang nói điều này cho ông Omar Suleiman. Ông ta sẽ xem buổi phỏng vấn này. Ông sẽ không thể ngăn được chúng tôi. Bắt cóc tôi? Bắt cóc tất cả các đồng sự của chúng tôi? Đưa chúng tôi vào tù? Giết chúng tôi? Hãy làm bất cứ điều gì mà các ông muốn làm. Chúng tôi đang xây dựng lại đất nước của chúng tôi. Các ông đã hủy hoại đất nước này trong 30 năm qua. Đủ rồi! Đủ rồi! Đủ rồi!

Cuộc nổi dậy Bắc Phi nhìn từ Việt Nam

Cuộc nổi dậy Bắc Phi nhìn từ Việt Nam
http://www.nuvuongcongly.net/xa-hoi/binh-luan/
Ngày 29/1 vừa qua, trên tờ The Star có bài viết nhan đề “Vụ tự sát đã giúp lật đổ chế độ Tunisia” (Suicide protest helped topple Tunisian regime) kèm theo bức ảnh chụp cảnh một người đang cố vẫy vùng do bị phỏng lửa khi toàn thân đã bốc cháy!
Cách mạng từ đây
 Nhân vật trong ảnh chính là công dân nước này Mohamed Bouazizi, 26 tuổi, bán hàng trái cây và rau quả trên đường phố Sidi Bouzid, một tỉnh nhỏ nằm ở mạn trung tây Tunisia với dân khoảng 400 ngàn người. Bức ảnh thương tâm này ngay sau đó đã tràn ngập khắp các trang mạng suốt hơn tháng qua, gây xúc động cho hàng triệu người khắp nơi trên thế giới.
Có trang khi trích đăng lại bài báo này chắc do chưa hài lòng với tựa đề trên đặt lại thành ‘The Revolts Started Here –  Những cuộc cách mạng đã bắt đầu từ đây, xem cái chết của Mohamed chính là nuyên nhân gây ra làn sóng cách mạng hừng hực tại vùng Bắc Phi hiện nay.
Cũng chẳng có gì quá đáng khi đánh giá như vậy, bởi cách chết để phản đối như thế này xưa nay luôn là nỗi ám ảnh đối với tất cả các nhà cầm quyền, mà trường hợp tự thiêu của nhà sư Thích Quảng Đức tại Sàigòn năm 1963 góp phần làm sụp đổ chính thể đệ nhất cộng hòa của cố tổng thống Ngô Đình Diệm không lâu sau đó, vẫn chưa phai nhòa trong ký ức hàng triệu người VN.
Tấm hình chụp nhà sư Thích Quảng Đức tự thiêu này đã từng giúp Malcolm Browne đoạt giải Pulitzer, cho thấy cái chết này cũng đã ‘gây sốc’ cho thế giới khi ấy ra sao.
Chỉ có điều, nếu hậu quả ngày xưa mới chỉ là một, nay với sự trợ giúp của internet nó đã thành mười lần ‘khủng khiếp’ hơn. Ngọn đuốc sống Mohamed Bouazizi không chỉ ‘thiêu rụi’ chính quyền Zine al-Abidine Ben Ali thôi, lửa của nó đã lan sang một số quốc gia lân cận làm nóng bỏng cả vùng Trung Đông suốt hơn tháng qua.

Theo tờ The Star nói trên thì Mohamed Bouazizi do gia cảnh khó khăn với tám ‘miệng ăn’ đã phải sớm rời ghế nhà trường khi còn đang là học sinh trung học (chứ không như nhiều bản tin bảo là ‘sinh viên’). Anh có thời gian làm việc trong một trang trại nhỏ của người chú ở vùng quê R’gueb, gần tỉnh Sidi Bouzid, nhưng trang trại này sau đó đã bị đóng cửa vì nạn phân bổ đất đai tham nhũng trong khu vực. (chắc cũng tương tự như chuyện nhân danh ‘qui hoạch’ để cướp đất của dân dẫn đến khiếu kiện tràn lan ở VN ta?)
Việc này đã buộc Mohamed quay trở lại Sidi Bouzid kiếm sống bằng bán rong trái cây và rau quả trên đường phố. Do bán hàng rong bị xem là ‘bất hợp pháp’ tại Tunisia, Mohamed đã đã từng bị chính quyền tịch thu chiếc xe cút kít bán hàng nhiều lần, thế nhưng anh ta cũng không còn sự lựa chọn khác, vẫn cứ phải mua sắm hàng hóa để rồi bị tịch thu. Cái vòng tròn luẩn quẩn này cứ lặp đi lặp lại khiến Mohamed dần lâm vào cảnh nợ nần, túng thiếu và rồi chuyện gì phải đến cũng đã đến…
Ảnh Mohamed Bouazizi trên Wikipedia
Đó là vào ngày thứ Sáu 17/12/2010, ngày ‘định mệnh’, ngày cuối cùng ‘sự nghiệp’ bán hàng rong của anh ta. Sau khi được chủ vựa đồng ý cho cậu tiếp tục mua thiếu khoảng 200 USD tiền trái cây rau quả để có cái bán kiếm sống. Con người khốn khổ này lại tiếp tục bị cảnh sát tịch thu hàng hóa, chẳng những thế “cậu đã bị cảnh sát tát thẳng vào mặt” như các báo cáo cho biết.
Ngay sau đó Mohamed đã đi thẳng đến trụ sở chính quyền tỉnh để cố gắng bào chữa về trường hợp của mình với vị chủ tịch. Thế nhưng chẳng những anh không được lắng nghe mà còn bị họ ‘ném’ ra ngoài không thương tiếc!
Chính cách đối xử tận cùng tệ mạt như thế đã trở thành gịọt nước cuối cùng đổ vào chiếc ly bất mãn đang đầy lên đến miệng khiến Mohamed trở nên tuyệt vọng và giận dữ chưa từng có.
Anh vét sạch các túi có được ít tiền vừa đủ mua hai chai ‘paint thinner’, một loại dung môi Aceton, Xylene dùng để sơn phủ lên bề mặt lớp sơn có khả năng gây cháy không kém cồn xăng, rồi quay trở lại trụ sở ủy ban Sidi Bouzid và đã tự biến thân mình thành cây đuốc sống ngay trước tòa nhà trụ sở ủy ban.
Đến lúc này các ‘đầy tớ nhân dân’ Sidi Bouzid mới nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề nhưng mọi chuyện đã quá muộn!
Ngay khi Mohamed đang được điều trị tại bệnh viện một cuộc biểu tình đã nổ ra. Cảnh sát lúc này vẫn chưa hết nông nỗi, bắn hơi cay để giải tán đám đông chẳng khác nào ‘đổ dầu thêm vào lửa’.
Mohamed Bouazizi tại bệnh viện. Phải chi bài học về sự vô cảm với dân này được các ‘đầy tớ’ VN thấm nhuần?
Hai tuần tiếp theo các cuộc biểu tình vẫn tiếp tục diễn ra nhưng còn lẻ tẻ, chỉ đến khi tin Mohamed đã thiệt mạng hôm 4/12 được loan đi, chính quyền nhanh chóng mất dần quyền kiểm soát đất nước. Qua hai trang cộng đồng Twitter và Facebook, giới trẻ bắt đầu tuần hành ở thủ đô Tunis và lan sang một số vùng đất giàu có khác của Tunisia ở ven biển bày tỏ sự bất mãn. Kết quả là chưa đầy 1 tháng sau vụ tự thiêu của Mohamed tổng thống Zine al-Abidine Ben Ali đã phải chạy trốn khỏi đất nước, chấm dứt 24 năm cai trị độc tài.
Con người một khi quá tuyệt vọng thường tìm đến cái chết và mặc dù có nhiều cách chết nhưng hiếm ai dám nghĩ đến tự thiêu. Mà chỉ những ai cố tình muốn kẻ đã đẩy mình vào con đường cùng sẽ phải ‘khốn đốn’ vì cái chết của mình, họ mới thực sự có đủ sự can đảm sự tự tin dám thực hiện hành vi này. Càng ít tuổi, còn nhiều ‘ham sống sợ chết’ càng sợ tự thiêu hơn. Trường hợp ‘đuốc sống’ Lê văn Tám mà dân chúng VN xem là biểu tượng suốt nhiều thập niên mãi đến gần đây mọi người mới ‘té ngửa’ vì sự giả dối của huyền thoại này. Nhưng Mohamed Bouazizi ngày nay thì khác. Tên tuổi anh sau này chắc hẳn không chỉ được dân Tunisia ghi nhận như bậc anh hùng, mà ngay đối với các nước láng giềng cùng cảnh ngộ bị cai trị bởi sự độc tài, cũng sẽ nhắc đến anh với lòng khâm phục. Vì anh mới chính là đuốc sống thứ thiệt chứ chẳng phải loại ‘anh hùng bịp bợm’.
Nhìn người lại ngẫm đến ta!
Sau khi sự bất mãn của dân chúng Tunisia bùng nổ và thành công đã xuất hiện những dự đoán về những điều tương tự rất có thể sẽ xảy ra cho VN nay mai, dựa vào những tương đồng giữa hai nước. Như bài “Vietnam as Tunisia in waiting” trên tờ Á châu Thời báo hôm 29/1 của Adam Boutzan (‘Việt Nam sẽ là một Tunisia của tương lai’ http://www.atimes.com/atimes/Southeast_Asia/MA29Ae01.htm) bài này ngay sau đó đã được dịch ra tiếng Việt và đăng tải trên nhiều trang mạng. Trong đó tác giả nhận định “Ở nhiều nước đang phát triển, giáo dục và mạng xã hội số hóa đã khiến các cư dân thành thị trẻ tuổi nhận thức được những gì mà họ không có. Ở một số nơi, họ không có được những món đồ mà một người bình thường có thể mua nếu anh ta hoặc cô ta có nghề nghiệp ổn định. Ở vài nơi khác, họ không được quyền nói ra những gì họ nghĩ, không được phép thay đổi lãnh đạo, chứ đừng nói gì thay đổi hệ thống. (bản dịch của Đan Thanh, nguồn  http://namvietnetwork.wordpress.com/2011/01/29/vi%E1%BB%87t-nam-s%E1%BA%BD-la-tunisia/ )
Nhìn chung, nguyên nhân dẫn đến cuộc nổi dậy của người dân Tunisia trước hết xuất phát từ những mâu thuẫn nội tại đã âm ỉ lâu ngày ngay trong lòng của chính đất nước này. Đó là những bất công về thu nhập, về phân phối phúc lợi của cải xã hội cùng sự bất hợp lý của các chính sách nhà nước có liên quan trực tiếp đến đời sống người dân dẫn đến sự phân hoá, chênh lệch giàu nghèo trong xã hội ngày càng trở nên trầm trọng
Vậy liệu ở VN ta đúng là cũng đang có những ‘thùng thuốc nổ’ tương tự các nước Bắc Phi chăng, thiết nghĩ không gì chính xác hơn là dựa vào một số biểu đồ so sánh sau sau:
1. Dân số VN đông nhất so với các nước Bắc Phi đang gặp khủng hoảng hiện nay

2. Nhưng tổng thu nhập của VN thì không phải là cao nhất

(Dữ liệu Ngân hàng Thế giới, http://data.worldbank.org/country)
3. Kết quả là mức thu nhập bình quân / đầu người (GDP) của VN là thấp nhất (2009)
Quốc giaTổng thu nhập quốc gia (Tỷ USD)Dân số(triệu người)Thu nhập (USD/người/năm)
Ai cập188,41082,902.270
Algeria140,57734,904.028
Vietnam 90,09187,301.032
Tunisia39,56110,433.793
Yemen26,36523,581.118
4. Sự nguy hiểm là ở chỗ VN lại là dân tộc ‘hiểu biết’ nhất!
Tỷ lệ biết chữ(năm 2007)VietnamAi cậpAlgeriaTunisiaYemen
Nam9590949793
Nữ9482919467
5. Bằng chứng là VN đang có tỷ lệ người dùng Internet cao nhất!
% người dùng điện thoại2740817614
% người sử dụng Internet201410171
(nguồn dữ liệu UNICEF, http://www.unicef.org/infobycountry/index.html)
6. Lại đang ‘được cai trị’ bởi một nhà nước độc đảng lâu đời nhất, mà chỉ tính riêng từ 30/4/1975 đến nay thôi đã là 36 năm. Tổng thống Zine al-Abidine Ben Ali của Tunisia hay H.Mubarak của Ai Cập chỉ là… ‘đàn em’ !
Quốc giaLãnh tụNgày lên nắm quyền‘Tham quyền cố vị’
TunisiaZine al-Abidine Ben Ali7/11/198726 năm
YemenAli Abdullah Saleh22/5/199021 năm
AlgeriaAbdelaziz Bouteflika27/4/ 199912 năm
Ai cậpMuhammad Hosni Sayyid Mubarak14/10/198131 năm
Thay lời kết
Chính xác là VN hiện đang có không những ‘thùng thuốc nổ’ nổi dậy thậm chí còn lớn hơn cả họ. Bởi mức độ nghèo đói của dân chúng VN là gấp 3 lần Tunisia, gấp 2 lần Ai Cập, gấp 4 lần Algeria và chỉ ngang bằng với tiểu quốc Yemen, thế nhưng VN lại hiểu biết hơn và cũng đang có một chính quyền độc quyền cai trị lâu hơn ai hết.
Nhưng tiếc là chính trị không phải là toán học! Bấy nhiêu bất công, bấy nhiêu độc tài đã đủ khiến người dân Tunisia làm nên cách mạng, nhưng với một nước VN XHCN dường như vẫn còn rất thiếu!
Đất nước chúng ta bất công vẫn tràn lan, tham ô thất thoát tài sản hàng trăm tỷ, người dân vẫn cứ chết oan ức trong đồn công an… thế nhưng chính trị thì vẫn cứ ổn định trên cả tuyệt vời!
Lý do đơn giản chỉ vì còn có 2 yếu tố quan trọng khác không thể thiếu đối với mọi cuộc cách mạng, đó là: (1) thời điểm ‘châm ngòi’ (mà thường không ai được định trước được) và (2) khả năng gây bùng nổ tức thời của nó mạnh yếu ra sao.
Nhìn vào thực tế chúng ta thấy trong nước trước nay không ít ‘ngòi nổ’ đã được châm, điển hình rất sớm ngay sau khi VN mở cửa đó là vụ nông dân nổi dậy ở Thái Bình hồi năm 1997. Chuyện người nghèo khố rách áo ôm bán hàng rong bị cướp mất phương tiện như Mohamed là ‘chuyện thường ngày ở huyện’ tại các thành phố lớn với các chiến dịch làm đẹp lòng lề đường, làm đẹp hè phố. Hà Noi, Saigòn, Đà Nẵng, Đà Lạt v.v… cũng đã từng ra lệnh cấm bán hàng rong, cấm bán vé số  gây bức xúc cho dư luận y hệt như Tunisia. Cũng có loại ‘ngòi nổ’ lớn và nguy hiểm do đụng chạm đến các tôn giáo, như vụ Tòa Khâm Sứ, Thái Hà, Tam Tòa,  Đồng Chiêm hay Bát Nhã v.v… thế nhưng VN vẫn cứ ‘ổn định’ mà chẳng có cuộc cách mạng hoa nhài, bông bưởi nào xảy ra cả. Vì sao? Rõ ràng còn thiêu thiếu cái gì đó?
Căn bệnh vô cảm: Một số học sinh thản nhiên ngồi nhìn và quay phim một bạn gái bị đánh đập dã man trên phố
Vâng, cái thiếu duy nhất ấy chính là sự thờ ơ đến ‘vô cảm’ đối với những gì đang diễn ra trên chính đất nước thân yêu của mình của đại đa số người dân.
Đã thế sự độc tài ở VN lại không quá lộ liễu ‘thô thiển’ như tại các nước Bắc Phi. Trong khi các lãnh tụ Zine al-Abidine Ben Ali, Ali Abdullah Saleh, Abdelaziz Bouteflika, Hosni Sayyid Mubarak, Cadafi… một mình một chợ cai trị hết thập niên này sang chục năm khác khiến cho dân “nhìn mặt riết chán!” thì CSVN lại ‘khôn ngoan’ hơn rất nhiều khi dựng lên cho mình một chính quyền với đầy đủ ban bệ, nghi thức y hệt như các nước dân chủ. Lãnh tụ VN cũng leo lên bước xuống ra vẻ không có chỗ cho độc tài nào chen chân vào v.v… nhưng người dân thì chẳng phải ai cũng có đủ sự hiểu biết để nhận ra sự ‘độc tài tập thể’ dưới kiểu dân chủ giả hình này.
Bởi vậy, ngày nào cái ‘lỗ hổng’ thờ ơ đối với vận mệnh đất nước của người dân còn chưa được lấp đầy chắc khó có cuộc cách mạng hoa nhài, bông bưởi nào xảy ra nổi. Mọi sự đổi thay vẫn mãi là “ơn trời” (đúng như lời Adam Boutzan trong bài báo trên), nếu xảy ra thật chẳng qua đó là chuyện hên xui do bản thân hệ thống chính trị hiện nay vì vấp phải lỗi nào đó quá trầm trọng gây nên mà thôi.
Nội tình đấu tranh dân chủ tại VN còn khó khăn là thế, việc WikiLeaks tiết lộ Cơ quan Phát triển Quốc tế Mỹ (USAID) từng lên kế hoạch chi 66,5 triệu USD trong năm 2008 và 75 triệu USD trong năm 2009 cho các chương trình thúc đẩy dân chủ và quản lý ở Ai Cập, hành động được xem như ngầm ủng hộ lật đổ ‘đồng minh’ lâu năm H.Mubarak, chắc sẽ khiến Hà Nội lưu tâm và cảnh giác hơn trong mọi quan hệ với nước này. Nỗi ám ảnh về ‘diễn biến hòa bình’ sẽ còn nằm trong đầu họ lâu hơn và như vậy, mọi sự đổi thay nhờ tác động từ bên ngoài càng khó có thể xảy ra hơn.
Sàigòn, 11/2/2011
Alf. Hoàng Gia Bảo
số lần đọc: 4094
Ý kiến bạn đọc

16 Responses to “Cuộc nổi dậy Bắc Phi nhìn từ Việt Nam”

  1. JOSEPH Phan Công Lý says:
    Cám ơn tác giả Alf. Hoàng Gia Bảo, bài viết rất tuyệt! Ước mong mọi người dân Việt sớm nổi dậy làm một cuộc lật đổ chính quyền cộng sản độc trị để vươn lên. Cần lắm thay những thay đổi ngoạn mục như ở Tunisia cho Việt Nam hôm nay.
  2. Lannam says:
    Tình hình sinh hoạt xã hội chính trị ở VN cho thấy ĐCSVN đã thành công trong chính sách lừa đảo và mị dân. Cách suy nghĩ và lối sống hiện nay của nhiều tầng lớp nhân dân chứng minh điều ấy. Dĩ nhiên, chúng ta không phủ nhận có một số nhỏ sống có chân lý. Nhưng số này không đủ để làm cuộc cách mạng như ở Tunisia và AiCập. Họ đã và đang bị tà quyền trù dập, khủng bố, tù đày, giết hại bỡi bàn tay khát máu công an. Muốn có cuộc cách mạng xảy ra ở VN, người dân phải thay đổi não trạng và cách sống, ra khỏi mê hồn trận của tà quyền VC.
  3. Nguyễn Xuân Vinh says:
    Phải chăng, tất cả là ở ông cố nội Hoa Kỳ; chính Hoa Kỳ đã giết những người cộng tác chân thành nhưng không làm đúng theo ý chỉ của họ, như Tổng Thống Ngô Ðình Diệm, rồi sadam của Irắc, nay thì tới các nước Bắc Phi và Trung Ðông. Chính sách “cây gậy và củ cà rốt” tuy cũ nhưng vẫn dụng. Castro của CuBố ngay kế bên, nhưng Castro biết thân phận chấp nhận làm “ăngten” cho Hoa Kỳ để khỏi bị ám hại – phải chăng chính Castro là người đã đem những thông tin từ các cuộc họp của khối cộng sản và sự tan rã của khối cộng sản Ðông Âu đâu ngờ lại chính là “ăngten Castro”.
    Lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam hiện nay rõ hơn ai hết,Tàu cộng sản sẵn sàng giao Bắc Hàn (30 giây) cho Hàn Quốc thống nhất dưới sự lãnh đạo của Nam hàn; nếu Hoa Kỳ cam kết không quan hệ với Việt Nam (giao Việt Nam cho Tàu cộng sản).
    Việt Nam chắc chắn có Tự Do, Nhân Quyền. Nhưng phải là do ông cố nội Hoa Kỳ sắp xếp nhân sự và thời cơ.

    • Quy Nhon says:
      Cường quốc đứng đầu dĩ nhiên là nắm quyền áp đặt trật tự thế giới,dù sao ông cố nội Hoa Kỳ cũng là được nhất so với các ông cố nội khác đã từng nổi lên như một cường quốc đứng đầu…
      Lãnh đạo các nước nhỏ phải đủ tài,đủ đức ,đủ khả năng để vừa biết dựa vào nước lớn,nước đồng minh vừa biết mưu cầu lợi ích cho dân tộc mình tùy từng thời,từng lúc …để đạt được điều này thì điều tiên quyết là chính quyền phải biết tôn trọng quyền tự do và dân chủ của người dân.
      Hy vọng sự trở lại Biển Đông lần này của Hoa Kỳ là một cơ hội cho người dân VN đấu tranh giành tự do từ CS

  4. pham says:
    Với tưạ đề bài viết trên, độc giả hiểu rằng tác giả phân tích sự kiện theo cái nhìn từ bên trong ViệNam nên tôi có vài ý muốn góp ý với tác giả để lich sử VN được trung thực hơn:
    1/ TT.Thích Quảng Đức không tự thiêu mà một người khác tưới xăng lên ộng và châm lửa. Co thể vào Google để đọc tài liệu và xem hình ảnh.
    2/ Nhân vật Lê Văn Tám không có thực. Sự việc này đã được một nhà giáo ở Hànội xác nhận. Nhân vật Le Văn Tám được dụng lên để tuyên truyền.
    Vả lãi sự kiện Lê Văn Tam đã được khoa học chứng minh là không một người nào, dù có sức khoẻ mạnh đến mấy có thề tự đốt mình rồi chạy vào tới kho xăng. Và chẳng có kho xăng nào, cho dù trong thời bình,không có rào cản đề LV Tám chạy vào …thoải mái như vậy! Đây chì là sự tuyên truyền rất sơ đẳng.
    3/ Tuy – ni -di và Ai- cập là 2 nước được cai trị bởi hai nhà độc tài (?), nhưng người dân của cả hai nước này vẫn được hưởng những quyền tối thiểu của họ. Chính vì vậy mà những cuộc xuống đường của họ không bị đàn áp nếu không có bạo động. Con số thiệt hại về nhân mạngi không nhỏ ở cả hai quốc gia này, nguyên do là có những hành vi bạo động. Đồn thời nhà cầm quyền của hai quoấc gia này họ còn tôn trong phần nào đó với những luật lệ thế giới, nên những cuộc đàn áp là chẳng đặng đừng (?).Trở lại nước cộng sản phương Bắc là tầu cộng, qua vụ Thiên An Môn, con số học sinh sinh viên thiệt mạng đến hàng ngàn. Họ bị bắn, bi xe tăng nghiền nát dưới bánh xích…. Còn ở VN đả có những vụ tư thiêu chưa lâu như vụ dân oan ở Dalạt tự thiêu ở Hà Nội, như tín đồ Hoà Hảo tự thiêu ở Long Xuyên…
    Những vụ này không được báo chí trong nước đăng tải; hoặn nếu có thì cho là “chống người thi hành công vụ”. Truyền thông nước ngòai không biết đến. Hâu thuẫn cho những cuộc nổi dậy hiệu quả nhất chính là truyền thông. ViệtNam không có truyền thông trung thực cho dù tt Dung tuyên bố là ông ta ghét sự giả dối (?). Báo chí hầu như đả bẻ cong ngòi bút để bảo vệ cái đảng. Công an thì nói “còn đảng còn ta”, “chỉ biất có đảng, có ta” … Như vậy thì ngưới dân sẽ như thế nào nếu có cuộc nổi dậy. Tin không được kiểm chứng, nhà cầm quyền VN lo ngại trong dịp Tết có thể có biểu tình, và cũng lo sợ ảnh hiưởng từ cuộc nổi dậy của hai nước Châu Phi nên hàng chục ngàn bộ đội đã được đưa về quanh vùng Saigon (?).
    Khi thành phần tri thức còn sợ hải thì không có cuộc nổi dậy nào xẩy ra. Khi tôn giáo còn muốn bắt tay vời vô thần thì không có một giáo dân nào dám hó hé(?).
    Lòng dân có nhưng cần có lãnh đạo. Những nhà trí thức đang ở đâu? Những lãnh đạo các tôn giáo có dám xuống đường với người dân để đòi nha cầm quyền trả lại tự do, công bằng và làm sạch những tệ đoan xã hội? Khi tôn giáo phó mặc cho tội ác xã hội hoành hành thì đôi chân “đi rao giảng tin mừng”, “đi truyền giáo” vẫn chưa cất bước.

  5. Nguyễn Lương Tâm says:
    Thưa Quí Vị,
    Bần đạo này thì có suy nghĩ thật đơn giản : Lịch sử Thế Giới đã chứng minh, không có một chế độ độc tài nào tồn tại. Do đó cái chế độ độc tài cộng sản Việt Nam này cũng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.

    • Lannam says:
      Nhưng thưa bác, với lương tâm loài người, chúng ta không thể ngồi nhìn chế độ ác qủi trù dập, khủng bố, giết hại anh chị em đồng loại. Bác xem lại nhé, cái chế độ tà quyền CS này đã giết hại trên 100triệu người trên thế giới và chỉ tại Vn đã khoảng 10triệu. Hiện tại chúng ta không thấy cảnh bất công, đàn áp, cướp bóc, khủng bố, tù tội, giết hại của ác qủi VC trên dân chúng VN đó sao? Theo bác đợi tới khi nào tà quyền mafia đỏ này tự chúng tàn lụi? Phải chăng chính nhân dân đứng lên bài trừ chúng?
  6. Chris Bui says:
    Rất đồng ý với bạn Phạm,dân tộc Việt Nam thông minh,tài ba, mưu trí, làmột khối thuốc súng vô cùng nguy hiểm cho chế độ,nhưng thiếu ngòi nổ,ngòi nổ đó là người lảnh đạo.
    Biết rõ điều đó nên bọn thảo khấu Bắc Bộ Phủ đã không ngần ngại triệt hạ trong trứng nước,những vị có khả năng và uy tín ở quốc nội cũng như hải ngoại,trong nuớc thì khủng bố,đánh đập ,bỏ tù,ở hải ngoại thì cho lủ chó săn “Vịt kiều ” bôi bẩn, vu khống,trò nầy đã và đang được áp dụng từ 2 thập niên qua,nhưng càng ngày các sự đấu tranh càng ngày càng bùng dậy khắp nơi từ Hà Nội đến Sài Gòn, người dân đã nhờm tởm bọn mọi rợ của hang Pắc Bó,dù chúng có mặc đồ vét,ngồi xe hơi cũng lòi cái đuôi Hồ heo nọc ngu xuẩn,tàn ác và bỉ ổi ,gần đây vụ Tunisia và Ai cập khiến bọn quan thầy Trung cộng và chó săn việt cộng mất ăn mất ngũ và tìm cách bưng bít hoặc xuyên tạc những “sự cố” làm chúng rúng động,các biệpn pháp quân sự đã được lủ chó săn của Trung Nam Hải sẵn sàng để đề phòng sự phẩn nộ của dân chúng như ở Trun g Đông và Bắc Phi..
    Lò thuốc súng đầy ắp,chỉ chờ ngòi nổ.Sự đoàn kết của dân tộc đấu tranh trước bạo cường là cơ hội để ngòi nổ xuất hiện và kích hỏa.

  7. vinhson says:
    Chào anh Hoàng! Lâu lắm mới được đọc được bài của anh.Hay và đúng quá. Mong được đọc anh thường xuyên hơn. Chúc anh năm mới luôn Binh an.
  8. catbui says:
    Những thùng thuốc nổ của VN đang rải khắp ba miền.Chỉ chờ đền giờ G là sẽ nổ. Nhữg bức súc của người dân đã lên đến gần đỉnh điểm.
  9. TruongTruyen says:
    Nầy Thanh Niên ơi đứng lên cứu nguy Đất Nước , đồng lòng cùng đi sá gì thân sống , sống mà tự do ấm no, còn hơn ăn bánh vẻ Cọng sản vẻ ra, chứ chưa bao giờ có thật. Đã hằng chục năm qua khi nghe danh từ Cọng Sản thì mọi người co rúm sợ sệt, bởi đâu mà nên nổi, từ Tí thức cho đến nhười dân hèn ,đều cúi đầu nhẩn nhục. bây giờ Tunisia rồi Ai Cập người ta làm được sao mình lại không?
  10. Mai Mai says:
    Việt Nam sẽ có những biến động trong năm 2011 hoặc 2012. Các biến động có dẫn đến cách mạng thay đổi thể chế của Việt Nam hay không thì khó biết được nhưng tôi nghĩ là sẽ đưa đến sự sụp đổ chế độ.
    Ðiểm khác của Việt Nam so với Ai Cập và Tunisia là ở Việt Nam là sự độc tài tập thể chứ không phải cá nhân cho nên mục tiêu tương đối khó nhắm hơn. CSVN tinh vi hơn với sự xoay vòng lãnh đạo và đặt ra hạn tuổi là 65 phải về hưu dù có ngoại lệ.
    Việt Nam rất cần một cuộc cách mạng tương tự như Ai Cập và Tunisia, phải có một nhóm người đối lập đứng ra, thì mới giải quyết được các bế tắc của đất nước và thực sự giải phóng được người dân trước sự bóc lột và cản trở của đảng CSVN.
  11. pham says:
    Hom nay thu Bay. Algeria da co khoang 15 ngan (15000) nguoi xuong duong. Khoang 400 nguoi bi bat; trong so nay co nhieu phu nu va phong vien nuoc ngoai. Luc luong an ninh khoang 28 ngan (28000)nguoi duoc dua ve thu do. Vietnam se nhu the nao khi con domino Tunisia, Egyt, Algeria da va dang do?
    Bo doi VN dung bo lo co hoi de giai phong Dan Toc khoi ach Viet cong.

  12. Thy Thy says:
    Các ngaì mục tử chăn thuê bao giờ thì mơí tin̉h ngộ, từ bỏ cách thức “đôǹg haǹh và đôǹg loã” vơí giăc̣ csvn, bằng cać lời noí và hành động của miǹh! Haỹ cùng vơí Dân Tộc VN noí “Chuńg Tôi, Luc̣ Ca, các trưởng lão Đạo Sĩ cuả ba Miền Bắc Trung Nam, không đồng thuâṇ với các việc lam̀ buôn dân bán nước cuả đan̉g cướp csvn, và nhoḿ ký sinh trùng “Chỉ biết còn Đảng Cươṕ, thì coǹ Miǹh.”
  13. Thy Thy says:
    Các bạn trẻ VN, các lañh đạo tinh thâǹ Phật Giáo, Công Giaó, Tin Laǹh, Hoà Haỏ phaỉ năḿ băt́ cơ hôị naỳ, tổ chưć biêủ tinh̀, câù nguyêṇ ôn hoà trên quy mô lơń! Đòi hoỉ Nhân Quyêǹ, Tự Do và Công Lý, vẹn toàn lañh thổ cho VN, cho toàn dân VN.
  14. Người Dân says:
    Trải qua bao nhiêu năm dân VN phải sống dưới ách cai trị độc tài khát máu của cộng sản. Lòng người trong mọi thành phần dân tộc lâu nay đã thù ghét bọn mafia việt cộng đến cực độ, chỉ còn chờ cơ hội thôi. Ngay cả những người trước kia hết lòng phục vụ lũ cướp ngày việt cộng nay cũng bất mãn thù ghét chúng. Vì bọn cầm quyền chỉ lo vơ vét cho đầy túi tham, bóc lột tàn nhẫn ngay cả những đồng chí của chúng.
    Một ngày đẹp trời nào đó VN cũng giống như Ai-cập, chính những đồng chí của bọn cầm quyền sẽ lùng kiếm bọn tham quan cướp ngày việt cộng mà giết chúng chứ chẳng phải ai khác.
    Do đó chất nổ thì đã quá nhiều nhưng chưa có ngòi nổ đủ mạnh để tác động lên tinh thần quần chúng. Nói như vậy không có nghĩa là không có, chúng ta vẫn luôn hy vọng ngày đẹp trời sẽ đến.
    Nếu một người có tinh thần, tự nguyện hy sinh mạng sống cho đại cuộc thì thật đáng ca ngợi, nhưng có những cái chết vì lửa đốt không giống như vậy.
    Nhìn lại giữa cái chết của nhà sư Thích quảng Đức và anh Mohamed Bouazizi thì tôi có nhận xét như sau:
    1- Chỉ giống nhau: Chết vì lửa đốt
    2- Hoàn toàn khác nhau:
    a- Mục đích và động lực
    b- Nhà sư bị chở tới địa điểm rồi bị người khác tưới xăng và châm lửa đốt.
    c- Mohamed Bouazizi tự mình tưới xăng rồi đốt mình.
    Giáo sư Bửu-Hội là một Phật tử đã chứng minh chính phủ NGÔ-ĐÌNH-DIỆM không đàn áp Phật giáo. Phái đoàn của LHQ vào VN điều tra, được hoàn toàn tự do đi nơi nào họ muốn, cũng kết luận rằng VN không có đàn áp Phật giáo.
    Hơn nữa ngày nay đã được bạch hoá tất cả mọi biến cố xẩy ra năm 1963. Những ai vẫn còn cố tình cho rằng cố TT NGÔ-ĐÌNH-DIỆM đàn áp Phật giáo là ngụy biện, chẳng khác nào cóc ngồi đáy giếng. Nói chuyện phải trái với họ thì nói với đầu gối còn hơn. Sự thật phải trả cho sự thật, người công chính phải trả lại danh dự cho họ.
    Vậy mọi người chúng ta cùng nhau đoàn kết đấu tranh để VN mau có ngày giống như Ai-cập, đất nước sẽ tươi sáng, dân tộc sẽ hạnh phúc, mọi người sẽ yêu thương nhau.