Trung úy Lê Đức Lam, nhân viên cơ giới trên không
Tối 24/6, Thường vụ Quân ủy Trung ương-Bộ Quốc phòng đã
ra thông báo xác nhận 9 quân nhân trên máy bay Casa 212 rơi tại khu vực vịnh
Bắc Bộ ngày 16/6 trong khi thực hiện nhiệm vụ đã hy sinh.
Như
thế mọi khắc khoải vào – ra, chờ đợi người xa trở về đã không còn nữa. 9 người
lính hy sinh 9 hoàn cảnh cuộc đời không giống nhau nhưng nỗi đau chia lìa thì 9
người như 1.
Trong số 9 quân nhân của Đội bay Casa
212 hy sinh, chuyện của Trung úy Lê Đức Lam, nhân viên cơ giới trên không thuộc
Lữ đoàn Không quân vận tải 918 khiến tôi (và chắc có nhiều người nữa) cảm thấy
đau xót, ngậm ngùi. Nhà nghèo, để trở thành sĩ quan của lực lượng Không quân,
cậu học trò phố Núi Lê Đức Lam phải phấn đấu cật lực suốt mười mấy năm trời để
vượt qua muôn ngàn khó khăn, ăn học và trở thành sĩ quan của lực lượng không
quân.
Trung uý Lê Đức Lam- Ảnh: QPVN
Năm
2015, Trung úy Lam lập gia đình với cô gái tên Nga xinh đẹp. Đồng lương của anh
Trung úy vốn ít ỏi, vợ lại chưa có việc làm ổn định nên cuộc sống luôn thiếu
trước hụt sau. Từ khi biết vợ mang thai, Trung úy Lam ky cóp “nuôi heo” để dành
tiền cho ngày vợ sinh. Những tưởng cuộc sống đơn sơ của gia đình người sĩ quan
trẻ Lê Đức Lam sẽ hạnh phúc hơn khi đón con chào đời trong một vài tháng nữa.
Ngày
nhận lệnh lên đường làm nhiệm vụ, Trung úy Lam có ngờ đâu đây là chuyến bay
cuối đời mình, anh không chuẩn bị gì hơn cho vợ con ngoài “con heo nhỏ” bụng
còn lỏng toẹt kia. Trước ngày bay chuyến bay định mệnh này, Lam khoe với Đại tá
Ngô Quang Trung, phụ trách dẫn đường trên không của Phi đội 1, (người mà Lam
yêu quý như cha) - 6 tháng qua, Lam “đã nuôi heo được 1,5 triệu đồng” để dành
cho “sự kiện” đón đứa con nhỏ bé sẽ chào đời…
Bây
giờ, “bố Lam” không về nữa; tới đây Nga sẽ phải vượt cạn một mình với hình bóng
chồng trong tâm tưởng – điều mất mát đắng cay này chẳng thể nào thay đổi được.
Nhưng giúp em Nga vượt cạn ấm áp hơn, bé con ra đời đủ sữa uống, tôi nghĩ chúng
ta có thể làm được.
Đạo
lý của người Việt là sẵn sàng đùm bọc nhau những lúc khó khăn, sẻ chia nhau
những nỗi buồn đau và chúng ta sẽ làm tiếp điều mà Trung úy Lê Đức Lam làm còn
dang dở - sẽ “nuôi heo” thay Lam để vợ con anh vượt cạn đủ đầy; để “bố Lam”
không phải khắc khoải đau xót cho vợ dại con thơ còn ở lại, khi anh hy sinh vì
nhiệm vụ. Và, một triệu rưỡi tiền “bố Lam” đã ky cóp góp nhặt, đó là ân tình
gửi lại, món quà cho con của người lính đã hy sinh giữa thời bình.