Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2011

Việt Nam không có tù nhân tôn giáo và chính trị?

2010-07-25
Lên tiếng khi đến Hà Nội tham gia hội nghị an ninh cấp vùng ASEAN, Ngoại Trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton yêu cầu Việt Nam cải thiện quyền làm người, trong đó có việc trả tự do cho tù nhân chính trị và tôn giáo, không can thiệp vào hoạt động tôn giáo và cho phép người dân được tự do truy cập Internet.
Photo courtesy PGHH.org
Ngày Lễ Đản Sanh Đức Huỳnh Giáo Chủ tổ chức tại An Giang bị công an ngăn chặn trong một buổi hành lễ trước đây.


Phía Hà Nội, lâu nay vẫn khẳng định ở Việt Nam không có tù chính trị, chỉ có phạm nhân hình sự, và cũng không có chuyện đàn áp tôn giáo. Sự thật ra sao? Xin mời quý vị nghe phát biểu của ông Võ Văn Diêm, em của tu sĩ Phật Giáo Hòa Hảo Võ Văn Thanh Liêm, và bà Vũ Minh Khánh, vợ luật sư Nguyễn Văn Đài. Cả hai nhà dân chủ này còn đang ngồi tù về tội chống phá nhà nước, âm mưu lật đổ chế độ. Xin nhường lời cho anh Đỗ Hiếu.

Người tù Võ Văn Thanh Liêm

Từ Vùng Đồng Bằng Sông Cửu Long, ông Võ Văn Diêm xác nhận Việt Nam còn giam cầm nhiều tù nhân tôn giáo trong đó có người anh của ông được các đồng đạo Phật Giáo Hòa Hảo gọi là “Ông Năm”:
“Về chính trị thì tôi không có tham gia và tôi không biết, nhưng mà có tù tôn giáo là do nơi nhà nước - chế độ của cộng sản bây giờ vẫn còn tiếp tục đàn áp ngành tôn giáo.”
Ông kể lại những khó khăn mà tôn giáo của ông phải đối mặt, khi cử hành các sinh hoạt tâm linh và tín ngưỡng thời gian trước đây:
“Mấy ổng ra cũng như một đợt tổng tấn công là lúc anh Năm tui đang sửa cầu đường, ra cách khỏi chùa 300 mét, năm bảy người dùng roi điện chích rồi đánh anh Năm tui, rồi đem lên xe chở đi mất tích khoảng 40 ngày.
Rồi tới lúc đó mấy ổng tấn công vào chùa, gặp mấy đứa cháu nó đi ra mần tiếp thì họ cũng còng, đè xuống, đứa nào la thì nhét khăn vô họng, còng hết. Họ vô chùa, phá hàng rào, vô chùa khoảng trăm mấy hai trăm người, có đủ các đoàn thể hết là công an và các ban tổ chức này kia hết. Chánh quyền lớn, chức phận lớn thì lấy đồ lớn, còn những người mà nhỏ nhỏ thì lấy theo nhỏ, là lấy cũng như radio, ống quẹt, đèn chá, đủ thứ hết, lấy hết trơn. Rồi lấy trong khoảng 3 giờ chiều mấy ổng mới rút đi.
Về chính trị thì tôi không có tham gia và tôi không biết, nhưng mà có tù tôn giáo là do nơi nhà nước - chế độ của cộng sản bây giờ vẫn còn tiếp tục đàn áp ngành tôn giáo.
Ông Võ Văn Diêm
Tui cũng không biết là nói sao bây giờ. Nếu mà mình nói ra thì nó cũng phải càng khổ thêm cho cái thân của mình. Mà hồi lúc tui còn đang đi làm, chánh quyền hay ngăn trở tui, không cho tui đi làm. Làm cái chuyện gì thì hay bị ngăn trở, kiếm chuyện bắt bớ, hoặc giả trong gia đình. Rồi bây giờ lại cắt cái nguồn điện của tui và của bà già, với của chị tui. Cái nguồn điện của tui là trong chùa Quang Minh Tự tới bây giờ mấy ổng cũng không giải quyết thành ra một thời gian sau này tui mới tạm xin nguồn điện của người ta để xài ké đến bây giờ.”
Ông nói thêm, trong trại giam tu sĩ Võ Văn Thanh Liêm được yêu cầu phải nhận tội nhưng ông này đã từ chối và đã bị áp dụng hình phạt:
“Tui cũng có gặp anh em tù nhân của mình cũng như Vương Minh Trí, và những anh em khác thì nói đúng ra tui cũng không nhớ tên nhiều nhưng mà cũng thấy có. Nhưng mà số phần anh Năm tui thì tui rõ biết những anh em ở tù đó.
Lúc đó thời gian ra và chánh quyền ở trong địa phương này, trong khoảng anh Năm tui ở tù gần 3 năm, thì chánh quyền ở địa phương và ở tỉnh ra khuyên anh Năm tui phải nhận tội thì nhà nước sẽ khoan hồng, thì anh Năm tui mới nói "Tui đâu có tội. Mấy ông bắt đưa tui đi gửi đây. Còn cái vụ mấy ông lấy đồ của tui thì chừng nào tui về thì mấy ông trả tui mới biết mà nhận chớ giờ tui đâu có biết đồ gì mà nhận. Còn điều thứ ba nữa tui đâu có được ân huệ mà mấy ông cho tiền tui, bị vì tui không có cầm tiền. Thứ hai nữa là tiền con cháu tui cho xài hổng hết mà tui đâu có xài tiền đâu. Mấy ông cũng thông cảm cho qua về cái việc đó."
Rồi ở bên tỉnh An Giang biết vụ anh Năm tui hổng buộc được nên trong thời gian năm mười ngày thì mấy ổng mới chở về bắt buộc anh Năm tui phải đi lao động. Tuổi sáu mươi rồi, gần bảy mươi rồi, thì lúc đó anh Năm tui mới tuyệt thực, mất nước là ảnh chết, nhưng mà anh Năm tui chết thì không đáng tiếc mà tui đáng tiếc cho người dân Việt Nam mình, và anh Năm tui là người tôn giáo mà lại để đi, cưỡng ép chế cho anh Năm tui chết như vậy là mấy ông cũng tổn thất lớn với quốc tế.”

“Tui có đi thăm tù thì tui thấy do nơi cô Nguyễn Thị Dung, vợ của Võ Văn Bửu, bịnh nhiều lắm. Đôi khi anh em đi thăm thì không có ai thăm được, chỉ có một đứa cháu gái vô thăm được thôi. Mà mỗi lần đi thăm thì phải hai người kè (cô Dung) ra. Và đôi khi thuốc gởi vô thì đôi khi mấy ổng nhận, có khi mấy ổng hổng nhận. Không biết có được uống thuốc đầy đủ hông. Tui thấy bây giờ cái phần cô Dung thì thấy bịnh nặng nề, còn mấy anh em kia thì cũng có bịnh vậy nhưng mà nó cũng đỡ hơn.”
Dịp này ông kêu gọi công luận thế giới để xin được sự quan tâm đối với những chính trị phạm còn nằm trong vòng lao lý:
“Tui cũng có một yêu cầu nho nhỏ. Nhà nước Việt Nam phải lắng tai nghe người dân Việt Nam, kêu gọi giới quốc tế và những anh em hải ngoại nghe lời nói chơn thật của tui, mà phải cứu xét về chân lý của người đạo, mà để bắt anh Năm tui đi tù đày cùng những anh em khác, và những anh em tù về tôn giáo. Còn nói về chánh trị thì tui không có nắm rõ, mà tui cũng khuyên nhà nước cũng phải nên cứu xét lại mà tha cho những người tù bị hàm oan. Nhà nước phải nhớ lại những lời nói của tui thật là chơn thật. Và xin cảm ơn quý Đài và các anh em ở ngoài nước.”

Tuyên truyền chống phá nhà nước?

Kế đó, qua câu chuyện với chị Vũ Minh Khánh, vợ luật sư Nguyễn Văn Đài còn đang ngồi tù về tội tuyên truyền chống phá nhà nước, người phụ nữ kém may mắn này giải bày nổi oan ức của chồng:
“Thời gian trôi qua thì đúng là em rất là buồn và không nói nên lời nữa (khóc) vì điều mà gia đình gặp phải. Thực lòng từ trước đến nay em chỉ biết có một điều rằng thấy chồng mình toàn làm những điều tốt, chưa bao giờ đe dọa một người nào, cũng chưa bao giờ cầm dao hay làm bất cứ điều gì nói về vấn đề gây bạo động, hoặc là ăn trộm ăn cắp của ai cả, mà chỉ toàn đi giúp đỡ con người.
Thực lòng từ trước đến nay em chỉ biết có một điều rằng thấy chồng mình toàn làm những điều tốt, chưa bao giờ đe dọa một người nào, cũng chưa bao giờ cầm dao hay làm bất cứ điều gì nói về vấn đề gây bạo động, hoặc là ăn trộm ăn cắp của ai cả, mà chỉ toàn đi giúp đỡ con người.
Chị Vũ Minh Khánh
Nhưng mà em cũng thấy rằng khi mà chồng mình bị bắt như vậy thì thật lòng là người vợ, em rất bàng hoàng và kết luận của tòa án như vậy thì em thấy rất là nhiều điều oan ức. Em cũng viết rất nhiều văn thư, thậm chí qua từng cấp bậc nhà nước Việt Nam, từ cấp đầu tiên là an ninh điều tra, sau đó là ra đến tòa án sơ thẩm, sau đó phúc thẩm, và sau đó lên tòa án tối cao và tất cả các nơi, và em lên cả Mặt Trận Tổ Quốc, cũng như đến rất nhiều văn phòng Quốc Hội, và em đã còn gửi thư và còn có những điều luật, những sự tham khảo của các luật sư và mình cũng viết ra được những lý luận về chồng mình.
Nhưng mà rất đáng buồn là không ai đoái hoài đến cả. Chồng em thì vẫn luôn luôn bị họ nói rằng là kết án tù hình sự thì điều đó em cũng không tránh khỏi cảm tưởng rất là buồn.”
Dịp này, bà Khánh cũng mong mỏi luật sư Đài sớm về sum họp gia đình, đồng thời bà cám ơn sự vận động của quốc tế cho trường hợp của ông:
lethicong-ngvdai-250.jpg
Luật sư Nguyễn Văn Đài và luật sư Lê Thị Công Nhân bị mang ra xét xử tại Hà Nội (2007). Photo courtesy of VietNamNet.
“Và cũng rất cảm ơn sự quan tâm của bà ngoại trưởng cũng như tất cả những anh chị em ở bên ngoài vẫn có tinh thần yêu thương, ủng hộ cũng như giúp đỡ gia đình, là nguồn an ủi, giúp đỡ, động viên rất là lớn trong những ngày tháng vừa qua, thì cho em được gửi lời chân thành cảm ơn mọi người rất là nhiều.
Dạ, chồng em đến thời điểm này là 3 năm 5 tháng, còn 7 tháng nữa mới mãn án, anh ạ. Vâng ạ, vâng, em cảm ơn anh ạ.”
Hầu hết báo đài do nhà nước Việt Nam kiểm soát đều không nói đến việc Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton thúc đẩy nhân quyền khi bà đến họp ở Hà Nội mà chỉ trích lời của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đánh giá cao kết quả hội đàm của bà Clinton với lãnh đạo Việt Nam nhằm đẩy mạnh hợp tác giữa đôi bên về ngoại giao, kinh tế, đầu tư, thương mại, giáo dục, y tế, ứng phó với biến đổi khí hậu, vì hai nước còn nhiều tiềm năng để triển khai quan hệ đối tác vì lợi ích chung.
Dư luận mong rằng báo chí Việt Nam cần làm tốt hơn nữa bằng cách đưa tin cả hai chiều giống như báo chí ngoại quốc. Chỉ có như thế thì mới hy vọng nền dân chủ, nhân quyền mà lãnh đạo Hà Nội thường nhắc nhở mới có cơ hội phát triển và trở thành hiện thực.
pghh-4-250
Một nơi tu học của tín đồ PGHH Cần Thơ bị công an đập phá. Ảnh do ông Huỳnh Văn Hiệp cung cấp
Là người thường đi thăm nuôi người anh của ông còn ngồi tù ở Xuân Lộc, Đồng Nai, ông Võ Văn Diêm nói lên cảnh tượng đau lòng từng chứng kiến nơi ngục thất:
CAIRO – Security officials say thousands of inmates have escaped prisons across Egypt, including one that housed Muslim militants northwest of Cairo.
The developments add to the chaos engulfing Egypt as anti-government protests continue.
The officials say the prisoners escaped overnight from at least four jails after starting fires and clashing with guards.
They said Sunday that several inmates were killed and wounded during the escape, but gave no specific figures. The officials spoke on condition of anonymity because they are not authorized to share the information with the media.
Looting and arson continued overnight.
Residents have formed neighborhood protection groups, armed with firearms, sticks and clubs to ward off looting gangs roaming Cairo and other cities.

Thứ Bảy, 29 tháng 1, 2011

WASHINGTON – President Barack Obama issued a plea for restraint in Egypt after meeting with national security aides Saturday to assess the Cairo government's response to widespread protests threatening the stability of the country.
A White House statement said Obama "reiterated our focus on opposing violence and calling for restraint, supporting universal rights, and supporting concrete steps that advance political reform within Egypt."
But Obama offered no reaction to Mubarak's decision earlier Saturday to name a vice president for the first time since coming to power nearly 30 years ago. Mubarak appointed his intelligence chief, Omar Suleiman, who's well respected by American officials. The president also fired his Cabinet.
Five days of protests have left at more than 70 dead.
Before Suleiman's appointment, State Department spokesman P.J. Crowley said the U.S. wanted to see Mubarak fulfill his pledges of reform as protests swept the country.
"The Egyptian government can't reshuffle the deck and then stand pat," Crowley said on his Twitter account. "President Mubarak's words pledging reform must be followed by action."
Crowley said Egyptians "no longer accept the status quo. They are looking to their government for a meaningful process to foster real reform."
After speaking to Mubarak by telephone late Friday, Obama delivered a four minute statement calling on the Egyptian leader to take steps to democratize his government and refrain from using violence against his people.
As events unfolded Saturday, Obama and his advisers kept a low profile.
The president spent part of the morning watching his one of his daughter's basketball games at a community center in the Maryland suburbs.
At the White House, top diplomatic, security and intelligence officials gathered for two hours for review the situation in Egypt. The meeting was led by national security adviser Tom Donilon and included White House chief of staff William Daley and CIA Director Leon Panetta. Vice President Joe Biden, Secretary of State Hillary Rodham Clinton and Margaret Scobey, the U.S. ambassador to Egypt, participated by teleconference, the White House said.
Obama did not attend that session.
His afternoon meeting with many of the same officials also included press secretary Robert Gibbs and adviser David Plouffe.
Suleiman has played an active role in the peace process, particularly in trying to arrange compromise between rival Palestinian factions, Fatah and Hamas. He has been at the forefront of the Egyptian effort to crackdown on arms smuggling from Egypt into Gaza.
Suleiman has been "the point person on both the U.S. relationship and the Israel Egyptian relationship," said Jon Alterman, Mideast director at the Center for Strategic and International Studies. "He's very reassuring both ways."
Diplomatic cables released by Wikileaks help illustrate that point. One reports on an April 2009 meeting between Suleiman and Admiral Mike Mullen, chairman of the Joint Chiefs of Staff. Suleiman, the cable says, "explained that his overarching regional goal was combating radicalism, especially in Gaza, Iran, and Sudan."
The cable reports that Suleiman said Egypt must "confront" Iranian attempts to smuggle arms to Gaza and quotes him saying "a Gaza in the hands of radicals will never be calm."
A 2007 cable discusses scenarios for presidential succession and reports the view of an Egyptian official that Mubarak's son Gamal viewed Suleiman as a potential threat.
A second cable from 2007 describes Suleiman as Mubarak's "consigliore," a term more typically associates with mobsters. Even then, Suleiman was mentioned as likely to assume the role of vice president. It says Suleiman himself "adamantly denies any personal ambitions, but his interest and dedication to national service is obvious."
"He could be attractive to the ruling apparatus and the public at large as a reliable figure unlikely to harbor ambitions for another multi-decade presidency," the cable states. It also says Mubarak had promised to name Suleiman vice president "several years ago" but then reneged.
The cables were sent by the U.S. Embassy in Cairo.
Alterman said Suleiman's elevation to vice president is designed by Mubarak to signal resolve.
"It is intended to send a message that if Hosni Mubarak leaves, the system remains," he said. "It is not reassuring to the protestors, but it is reassuring to people who fear that Egypt might be slipping into chaos."
In New York, Cambridge, Mass., and Washington, protesters took to the streets demanding that Mubarak step down.
Outside the Egyptian Embassy a few miles from the White House, demonstrators also criticized the Obama administration's response to the tumult in Egypt. They waved Egyptian flags and held signs that read "Obama: Democracy or Hypocrisy?" and "Victory to the Egyptian People!"
___
Associated Press writers Matthew Lee in Washington and Matt Moore in Davos, Switzerland, contributed to this report.
PARIS (AFP) – The scale of Egypt's crackdown on the Internet and mobile phones amid deadly protests against the rule of President Hosni Mubarak is unprecedented in the history of the web, experts said.
US President Barack Obama, social networking sites and rights groups around the world all condemned the moves by Egyptian authorities to stop activists using cellphones and cyber technology to organise rallies.
"It's a first in the history of the Internet," Rik Ferguson, an expert for Trend Micro, the world's third biggest computer security firm, told AFP.
Julien Coulon, co-founder of Cedexis, a French Internet performance monitoring and traffic management system, added: "In 24 hours we have lost 97 percent of Egyptian Internet traffic.
According to Renesys, a US Internet monitoring company, Egypt's four main Internet service providers cut off international access to their customers in a near simultaneous move at 2234 GMT on Thursday.
Around 23 million Egyptians have either regular or occasional access to the Internet, according to official figures, more than a quarter of the population.
"In an action unprecedented in Internet history, the Egyptian government appears to have ordered service providers to shut down all international connections to the Internet," James Cowie of Renesys said in a blog post.
Link Egypt, Vodafone/Raya, Telecom Egypt and Etisalat Misr were all off air but Cowie said one exception was the Noor Group, which still has 83 live routes to its Egyptian customers.
He said it was not clear why the Noor Group was apparently unaffected "but we observe that the Egyptian Stock Exchange (www.egyptse.com) is still alive at a Noor address."
Mobile telephone networks were also severely disrupted in the country on Friday. Phone signals were patchy and text messages inoperative.
British-based Vodafone said all mobile operators in Egypt had been "instructed" Friday to suspend services in some areas amid spiralling unrest, adding that under Egyptian law it was "obliged" to comply with the order.
Egyptian operator ECMS, linked to France's Telecom-Orange, said the authorities had ordered them to shut them off late Thursday.
"We had no warning, it was quite sudden," a spokesman for Telecom-Orange told AFP in France.
The shutdown in Egypt is the most comprehensive official electronic blackout of its kind, experts said.
Links to the web were were cut for only a few days during a wave of protests against Myanmar's ruling military junta in 2007, while demonstrations against the re-election of Iranian president Mahmoud Ahmadinejad in 2009 specifically targeted Twitter and Facebook.
Egypt -- like Tunisia where mass popular unrest drove out Zine El Abidine Ben Ali earlier this month -- is on a list of 13 countries classed as "enemies of the Internet" by media rights group Reporters Without Borders (RSF).
"So far there has been no systematic filtering by Egyptian authorities -- they have completely controlled the whole Internet," said Soazig Dollet, the Middle East and North Africa specialist for RSF.
Condemnation of Egypt's Internet crackdown has been widespread.
Obama and Secretary of State Hillary Clinton called on Cairo to restore the Internet and social networking sites.
Facebook, the world's largest social network with nearly 600 million members, and Twitter also weighed in.
"Although the turmoil in Egypt is a matter for the Egyptian people and their government to resolve, limiting Internet access for millions of people is a matter of concern for the global community," said Andrew Noyes, a Facebook spokesman.
Twitter, which has more than 175 million registered users, said of efforts to block the service in Egypt: "We believe that the open exchange of info & views benefits societies & helps govts better connect w/ their people."
US digital rights groups also criticised the Egyptian government.
"This action is inconsistent with all international human rights norms, and is unprecedented in Internet history," said Leslie Harris, president of the Center for Democracy and Technology in the United States.

Mubarak names deputy as protesters defy curfew 

An army officer who joined anti-government protester chants slogans, in downtown Cairo, Egypt, Saturday, Jan. 29, 2011 (AP Photo/Khalil Hamra)Amro Eobaz
















AP – Amro Eobaz leads Egyptian protestors during a demonstration outside the White House in Washington, Friday, …
CAIRO (Reuters) – Egypt's street protesters pushed President Hosni Mubarak into naming a deputy on Saturday for the first time in his 30 years in power, but many went on defying a curfew, urging the army to join them in forcing Mubarak to quit.
In making intelligence chief Omar Suleiman vice-president, many saw Mubarak edging toward an eventual, military-approved handover of power.
The 82-year-old former general has long kept his 80 million people guessing over succession plans that had, until this week, seemed to focus on grooming his own son.
The elevation of Suleiman, a key player in relations with Egypt's key aid backer the United States, and the appointment of another military man, Ahmed Shafiq, as prime minister, pleased some Egyptians worried about a descent into chaos and looting.
But as top U.S. officials talked at length in the White House about events in the Arab power that is a linchpin of their strategy in the Middle East, demonstrators continued to flock after dark to the squares Cairo and other cities, ignoring a curfew and largely unmolested by troops on foot and in tanks.
"He is just like Mubarak, there is no change," one protester said of Suleiman outside the Interior Ministry, where thousands were protesting. The last vice-president was Mubarak himself, before he succeeded the assassinated Anwar Sadat in 1981.
"This is the Arab world's Berlin moment," said Fawaz Gerges of the London School of Economics. "The authoritarian wall has fallen, and that's regardless of whether Mubarak survives.
"The barrier of fear has been removed. It is really the beginning of the end of the status quo in the region."
STATUS QUO
Of Suleiman, Cairo University politics professor Hassan Nafaa said: "This is a step in the right direction, but I am afraid it is a late step." A senior figure in the military class that has run Egypt for six decades, Suleiman might, Nafaa said, be able to engineer a handover that would satisfy protesters.
"The street will not be convinced by Omar Suleiman at this moment," Nafaa said. "Unless Omar Suleiman addresses the people and says there will be a new system and that Mubarak has handed power over to him and that the military is in control of the situation and has a program of a democratic transition."
Jon Alterman at Washington's Center for Strategic and International Studies saw Suleiman as part of the status quo: "The appointment of Omar Suleiman is intended to send a message that if Hosni Mubarak leaves, the regime remains in place ... It is not intended to mollify. It is intended to show resolve."
Many saw Mubarak's concessions -- new faces and a promise of reform, as demanded on the streets and from Washington -- as an echo of those made two weeks ago by Tunisia's Zine al-Abidine Ben Ali. A day later, Ben Ali fled the country, deserted by an army which preferred to back less hated figures in his cabinet.
Tunisians' Internet-fed uprising over economic hardship and political oppression has inspired growing masses of unemployed youth across the Arab world, leaving autocratic leaders worried.
U.S. Secretary of State Hillary Clinton spent two hours on Saturday discussing Egypt at the White House. President Barack Obama spoke to Mubarak on Friday and said he urged him to make good on promises of democracy and economic reform.
Another big donor, Germany, warned Mubarak that European states would hold back cash if his forces crushed the protests.
ISLAMISTS
Mubarak, like other Arab leaders, has long portrayed himself as a bulwark against the West's Islamist enemies. But Egypt's banned opposition movement the Muslim Brotherhood has been only one element in the week's events. It lays claim to moderation.
"A new era of freedom and democracy is dawning in the Middle East," Kamel El-Helbawy, an influential cleric from the Brotherhood said from exile in London. "Islamists would not be able to rule Egypt alone. We should and would cooperate.
Until this week, officials had suggested Mubarak would run again in an election planned for September, which he would be guaranteed to win. If not him, many Egyptians believed, his son, Gamal, 47, could be lined up to run. This now seems impossible.
Suleiman, 74, has long been central in key policy areas, including the Palestinian-Israeli peace process, an issue vital to Egypt's relationship with key aid donor the United States.
Protests continued throughout Saturday. In Cairo, soldiers repelled protesters who attacked a central government building.
Elsewhere, dozens of people approached a military cordon carrying a sign reading "Army and People Together." Soldiers pulled back and let the group through: "There is a curfew," one lieutenant said. "But the army isn't going to shoot anyone."
On the Corniche promenade alongside the River Nile in Cairo, people stayed out after the curfew deadline, standing by tanks and chatting with soldiers who took no action to disperse them.
Earlier on Saturday, several thousand people flocked to central Cairo's Tahrir Square, waving Egyptian flags and pumping their arms in the air in unison. "The people demand the president be put on trial," they chanted.
The scene contrasted with Friday, when police fired teargas and rubber bullets and protesters hurled stones in running battles. Government buildings, including the ruling party headquarters, were set alight by demonstrators.
THE ARMY'S MOMENT
While the police are generally feared as an instrument of repression, the army is seen as a national institution.
Rosemary Hollis, at London's City University, said the army had to decide whether it stood with Mubarak or the people: "It's one of those moments where as with the fall of communism in Eastern Europe they can come down to individual lieutenants and soldiers to decide whether they fire on the crowd or not."
In Alexandria, police used teargas and live ammunition against demonstrators earlier on Saturday. Protests continued in the port city after curfew, witnesses said.
According to a Reuters tally, at least 74 people have been killed during the week. Medical sources said at least 1,030 people were injured in Cairo.
So far, the protest movement seems to have no clear leader or organization. Prominent activist Mohamed ElBaradei, a Nobel Peace Laureate for his work with the U.N. nuclear agency, returned to Egypt from Europe to join the protests. But many Egyptians feel he has not spent enough time in the country.
Britain, Germany and other countries advised their nationals against travel to the main cities hit, a development that would harm Egypt's tourist industry, a mainstay of the economy.
Banks will be shut on Sunday as "a precaution," Central Bank Governor Hisham Ramez told Reuters. The stock market, whose benchmark index tumbled 16 percent in two days, will also be closed on Sunday. The Egyptian pound fell to six-year lows.
(Additional reporting by Dina Zayed, Marwa Awad, Shaimaa Fayed, Sherine El Madany, Yasmine Saleh, Alison Williams and Samia Nakhoul in Cairo, Alexander Dziadosz in Suez, Arshad Mohammed in Washington and Peter Apps, Angus MacSwan and William Maclean in London; Writing by Alastair Macdonald; Editing by Jon Boyle)

Thứ Sáu, 28 tháng 1, 2011

Người Yemen đòi Tổng thống từ chức

Người Yemen biểu tình dưới sự dẫn dắt của nhà hoạt động Tawakul Karman
Người biểu tình đòi Tổng thống Saleh từ chức
Hàng ngàn người Yemen đã xuống đường ở thủ đô Sanaa, kêu gọi Tổng thống Ali Abdullah Saleh, người tại nhiệm trong hơn 30 năm qua từ chức.
Tin tức trên truyền thông nói những người biểu tình tập trung tại ít nhất bốn địa điểm trong đó có Đại học Sanaa.
Họ hô các khẩu hiệu chống chính phủ và nhắc tới cuộc lật đổ tổng thống Tuynisia.
Những người tổ chức đã kêu gọi sinh viên và các nhóm xã hội dân sự biểu tình phản đối tham nhũng và các chính sách kinh tế sai trái.
Người Yemen than phiền về tình trạng nghèo đói gia tăng trong lực lượng thanh niên và thất vọng với việc thiếu tự do chính trị.
Hơn 40% dân số Yemen hiện sống với mức chưa tới hai đô la một ngày.
Đất nước này đã đang gặp nhiều khó khăn về một loạt các vấn đề an ninh trong đó có phong trào ly khai ở miền nam và cuộc nổi dậy của người Shia Houthi ở miền bắc.
Hiện đang có lo ngại rằng Yemen đang trở thành một trong những địa điểm an toàn cho al-Qaeda và những thanh niên thất nghiệp có thể là những thành viên tương lai của các nhóm Hồi giáo.
'Theo gương Tunisia'
Trước cuộc biểu tình lớn trong ngày thứ Năm cũng đã có một loạt các cuộc biểu tình nhỏ.
Hôm thứ Bẩy, hàng trăm sinh viên Đại học Sanaa đã tổ chức những cuộc biểu tình đối nghịch nhau, một số người muốn Tổng thống Saleh từ chức, một số khác muốn ông tại nhiệm.
Hồi cuối tuần, chính quyền Yemen đã bắt nhà hoạt động nhân quyền có tiếng Tawakul Karman sau khi cáo buộc bà tổ chức biểu tình chống chính phủ.
Vụ bắt bà Karman đã dẫn tới có thêm những cuộc biểu tình khác ở Sanaa.
Sau khi được trả tự do hôm thứ Hai, bà Karman nói với kênh truyền hình CNN rằng đang có cuộc cách mạng ở nước bà theo gương Cách mạng hoa Nhài ở Tunisia.
Các cuộc biểu tình ở Tunisia đã chấm dứt 23 năm cai trị của Tổng thống Zine al-Abidine Ben Ali, người hiện đang bị Tunisia truy nã quốc tế.
Tổng thống Saleh, một đồng minh của phương Tây, trở thành lãnh đạo Bắc Yemen năm 1978 và đã lãnh đạo Cộng hòa Yemen từ khi hai miền bắc và nam hợp nhất hồi năm 1990.
Ông tái đắc cử hồi năm 2006.
Người Yemen đang tức giận trước cố gắng của quốc hội nhằm nới lỏng quy định về nhiệm kỳ tổng thống, điều mà phe đối lập lo ngại ông Saleh có thể toan tự phong ông là tổng thống suốt đời.

Về các lãnh tụ cao niên bị phản đối

Tổng thống Hosni Mubarak của Ai Cập năm nay đã 82 tuổi
Hiện còn chưa rõ đợt biểu tình đông người tại các đô thị Tunesia, Ai Cập và Yemen có tiếp tục lan ra vùng Bắc Phi và trở thành phong trào có hiệu ứng domino như Đông Âu năm 1989 hay là không.
Tuy thế, điều dễ nhận thấy là giới trẻ ở Trung Đông và Bắc Phi nay không còn chấp nhận sự lãnh đạo của các vị tổng thống già nua vốn cầm quyền lưu niên và thiếu hướng đi mới cho các vấn đề kinh tế, xã hội.
Điểm chung là tên tuổi các nhân vật lãnh đạo cao tuổi này, bất kể thành tích trong quá khứ bỗng trở thành đối tượng cho sự phản đối của các nhóm biểu tình, đa phần là thanh thiếu niên trẻ hơn tới vài thế hệ.
Cao niên, thiếu giải pháp
Tại quốc gia 'đàn anh' trong Thế giới Ả Rập, Tổng thống Hosni Mubarak của Ai Cập năm nay đã 82 tuổi, và cầm quyền từ hơn ba mươi năm qua bằng một hệ thống kiểm soát chặt báo chí và tự do chính trị.
Các vấn đề kinh tế có nạn thất nghiệp tới gần 10 phần trăm trong quốc gia thu nhập bình quân chỉ hơn 2000 USD đầu người một năm.
Nhưng dù thiếu các giải pháp cho kinh tế, ông Mubarak vẫn tiếp tục muốn ra 'tranh cử' lần nữa vào mùa Thu năm nay.
Ông cũng chuẩn bị để người con trai, ông Gamal, lên kế vị trong tương lai.
Nhưng trước làn sóng biểu tình dù bị tạm ngăn lại sau vụ cảnh sát Ai Cập bắt hàng trăm người, tin tức hôm 27/1 cho hay ông Gamal, năm nay 48 tuổi đã cùng vợ con lên phi cơ riêng bay sang London.
Đại tá Gaddafi giữ kỷ lục cầm quyền 41 năm ở Libya
Tại quốc gia gần 85 triệu dân, và diện tích 1 triệu km2, mọi diễn biến tại Ai Cập và sự tồn tại hay không của chính quyền Mubarak sẽ có tác động rộng khắp ra cả khu vực.
Tại Yemen, quốc gia nghèo hơn Ai Cập, với thu nhập bình quân chỉ bằng một nửa, và dân số chừng 34 triệu người, Tổng thống Ali Abdullah Saleh cũng đang bị phản đối, đòi từ chức sau gần 32 năm tại vị.
Cuộc đấu tranh ở Yemen bùng ra tuần này từ Đại học ở Sanna và cả ở thủ đô cũ Aden.
Chính quyền đã tìm cách xoa dịu tình hình bằng cách thả tự do cho 36 tù chính trị nhưng đồng thời cũng tăng cường lực lượng quân đội và công an nhằm đối phó với phe biểu tình.
Ở Libya, Tổng thống Gaddafi cũng cầm quyền đã trên nhiều thập niên qua bằng bàn tay sắt như cựu lãnh đạo Tunesia, ông Zine al-Abidine Ben Ali, người bị lật đổ sau 30 năm nắm quyền liên tục kiểu gia đình trị.
Được cho là nhân vật thuộc hàng cứng rắn bậc nhất Bắc Phi và cũng giữ kỷ lục cầm quyền (41 năm), Đại tá Muammar Gadaffi đã chuyển hướng để hòa giải với Anh và Mỹ mấy năm qua.
Hiện có vẻ như thu nhập trung bình cao (12 nghìn USD), cho một xã hội khá nhỏ (6,5 triệu dân), Libya có thể chưa phải chịu sức ép từ biểu tình theo kiểu Cách mạng Hoa Nhài ở Tunesia.
Tổng thống 74 tuổi, ông Abdelaziz Bouteflika của Algeria
Tuy thế, mức sống cao hơn chưa chắc đã giúp một hệ thống quyền lực già và cũ tồn tại bền vững.
Đông Đức ngày trước có thu nhập cao hơn nhiều so với các nước cộng sản vùng Đông Nam châu Âu hay Trung Á nhưng không vì thế mà chế độ của Tổng bí thư Erich Honecker lâu bền hơn.
Tất cả tùy thuộc vào khả năng ứng phó của những nhà lãnh đạo.
Tại Algeria, chính quyền của tổng thống Abdelaziz Bouteflika tuần này đã cho cải tổ nội các gấp rút nhằm đối phó trước tình trạng giá lương thực tăng cao và nạn lạm phát phi mã khiến Quỹ Tiền Tế Quốc tế phải lên tiếng cảnh báo.
Trong năm tháng qua, Algeria cũng có các cuộc phản đối chống tăng giá nhưng chưa lan thành một phong trào rộng khắp.
Dù vậy, các nhà kinh tế cũng nêu ra cảnh báo rằng Liên hiệp châu Âu phải để mắt cả vào tình hình Algeria, nước có nhiều dầu hỏa nhưng thất nghiệp cũng cao.
Họ cho rằng dù chỉnh sửa nội bộ, chính quyền của ông Abdelaziz Bouteflika, người năm nay cũng đã 74 tuổi, đang chịu nhiều thách thức từ chính xã hội.
Vùng Trung Đông và Bắc Phi còn hai vương quốc cũng đang gặp cảnh đấu tranh chống tăng giá, chống thất nghiệp.
Tại Jordan nước vẫn theo chế độ quân chủ, thứ Bảy tuần qua cũng có hàng nghìn người biểu tình đòi Thủ tướng Samir Rifai từ chức.
Dù vua Abdullah II, cầm quyền từ 1999, được nhiều tầng lớp xã hội tôn kính, sức ép xã hội nhằm vào bộ máy chính quyền cũng không vì thế mà giảm đi.
Ở Morocco, nước có 32 triệu dân, thu nhập bình quân gần 3000 USD, tầng lớp cầm quyền, gồm cả những người thân cận với hoàng gia bị người biểu tình tố cáo là tham nhũng dù dư luận chung cho rằng vị vua Mohammed VI đứng lên trên các vấn đề như vậy.