Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010

Bô Xít - Nhng Bước Phân Tích Hướng Đến Quan Đim Vit Nam 2011


1.      Dự án bô xít Tây Nguyên đã có từ nǎm 2001, nhưng đảng cộng sản Việt Nam không công khai trước quần chúng cho mãi đến nǎm 2008 dư luận biết đến cùng lúc sự hiện diện của hàng ngàn thợ Trung cộng tại Việt Nam. Thợ (người Tàu) đến Việt Nam có thể không cần chiếu khán nhập cảnh VN. Đường biên giới Việt –Trung hoàn toàn bỏ ngỏ.
2.      Quốc hội cộng sản Việt Nam là bù nhìn không do dân bầu lên; tuy nhiên quốc hội cộng sản Việt Nam cũng không có ý kiến về sự chấp thuận hay không dự án bô xít. Chỉ biết Nguyễn Tấn Dũng quyết định dự án bô xít phải được tiến hành không có gì thay đổi được bất chấp dư luận lên án, nhóm bô xít của Nguyễn Huệ Chi gửi Thư khuyến nghị, hoặc các tổ chức khoa học trong ngoài nước lên tiếng về tác hại bô xít về nhiều mặt cho Việt Nam.
3.      Không có đường vận chuyển alumina. Các phương tiện vận chuyển hoàn toàn chưa đi vào hoạt động hay đúng hơn không có khả nǎng vận chuyển khối lượng alumina ra cảng biển để tàu Trung cộng cập cảng chở về Tàu. Như vậy phải mất bao lâu mới thực hiện được đường sá vận chuyển. Kinh phí xây cầu đường này do ai trả và như vậy trong một thời gian lâu dài sự tốn kém lớn lao không có gì bù đắp.
4.      Nếu khai thác bô xít trên 2/3 diện tích Dak Nong (toàn diện tích Dak Nong 6,550Km2) thì số công nhân Trung quốc có thể lên tới nhiều vạn nhân công Tàu. Sự hiện diện của khối người Tàu này trãi dài suốt dãy Trường Sơn khi chúng đi trên các con đường từ Bắc Việt, qua biên giới Lào và đến Khê Sanh nơi bắt đầu của đường 14 xuống tận Bình Phước. Ngày nay không ai có thể biết được bao nhiêu người Tàu đã sống, sinh hoạt hoặc len lõi trên hang động, bạt ngàn núi rừng Việt Lào Kampuchea.
5.      Khai phá, san bằng vùng Nhân Cơ hiện nay có mặt bằng khoảng 240.000 m2 khoảng 24 ha, theo Nguyễn Tấn Dũng dự trù có 4 nhà máy khai thác bô xít tại Dak Nong, nhưng không có bất cứ kế hoạch nào để xử lý chất bùn nước. Có khả nǎng chất bùn đỏ sẽ được xả bừa bải trên thượng nguồn làm ô nhiễm nguồn nước sông Đồng Nai và nguồn của sông Srepok và nhiều sông khác. Có khả nǎng chất bùn đỏ sẽ thẩm thấu vào các mạch suối ngầm và mùa mưa đến sẽ thấm vào trong mạch nước đổ xuống Bán Bình Nguyên Basalt như Bình Phước, Đồng Nai và xuống tận đồng bằng khu vực Sàigòn. Nếu xả chất bùn đỏ xuống các hồ thì như ta đã biết người M’Nong sống men sông suối hoặc gần với bờ hồ thì chắc chắn sẽ bị lây nhiễm bởi chất độc hại bô xít tác hại đến sức khoẻ và đời sống của họ. Đây là một hình thức diệt chủng dân tộc Tây Nguyên, phá hoại vǎn hoá cao đẹp của đại khối dân tộc Việt.
6.      Khai thác bô xít dẫn đến sự hủy hoại rừng gây nên ngập lụt, mưa lũ khu vực cư dân như trường hợp lũ lụt và các đập nước bị mở thoát nước nǎm 2009 tại Phú Yên do tác hại của nạn phá rừng. Tai hại hơn lần này, nước lụt sẽ mang theo chất bùn đỏ xuống vùng thấp sẽ gây tổn thất trầm trọng cho mùa màng và hoa màu. Sẽ giết chết thú quý hiếm hoặc xô đẩy chúng vào bước đường cùng trở nên hung hãn phá phách kiếm ǎn ở các vùng xa. Khi rừng bị phá hủy, khai thác bừa bãi có tính phá hoại tài sản quốc gia dân tộc và tạo nên các vùng đất chết, các dân tộc thiểu số sẽ mất đi di sản vǎn hoá dựa vào du canh và đốt rừng làm rẫy hoặc trồng trà cà phê và tạo nên các hoàn cảnh bất công, oan ức, hoặc nổi dậy bạo loạn. Môi trường và sinh thái Tây Nguyên bị ảnh hưởng trầm trọng dẫn đến khí hậu Việt Nam sẽ thay đổi, điều này ảnh hưởng nghiêm trọng đến đời sống các dân tộc thiểu số. Đây là sự vi phạm quyền làm người trầm trọng nhất bởi vì khai thác bô xít ngay chính trên phần đất của tổ tiên người M’Nong mà họ không có quyền lên tiếng.
7.      Mặc dù lớp bô xít trên mặt, nhưng dưới đất sâu Tây Nguyên có nhiều mỏ khoáng khác. Cộng sản Việt Nam không có bất cứ một cơ chế nào để kiểm soát chặt chẽ sự điều hành, phân lô đất và xử lý nước thải độc hại cũng như kiểm soát tài nguyên quốc gia trên mặt đất hoặc dưới lòng đất. Phải chǎng cộng sản Việt Nam mở rộng sự tự do cho Tàu khai thác đất nước Việt Nam coi như một phần lãnh thổ của Trung cộng qua danh xưng của dự án bô xít? Sự kiện này chứng tỏ rằng mặc dù chúng phản đối lấy lệ, luôn trấn an dân chúng Việt Nam rằng Hoàng Sa là của Việt Nam, nhưng thực chất chúng đã dã tâm dâng quần đảo Hoàng Sa cho giặc Tàu bởi vì hồ sơ đệ trình Liên Hiệp Quốc ngày 13/05/2009 cộng sản Việt Nam không xác định bản đồ thềm lục địa mở rộng (giới hạn ngoài) 350 hải lý cho vùng quần đảo Hoàng Sa.
8.      Cộng sản Việt Nam không có những cơ chế luật pháp để kiểm tra quy định sự đi lại các công nhân Tàu, hướng dẫn dân chúng Việt Nam khi sinh hoạt tiếp xúc, bảo vệ vǎn hoá đạo đức, thuần phong mỹ tục trước vấn nạn xâm chiếm dần mòn đất nước vǎn hoá con người do chính cộng sản Việt Nam gây ra. Người Tàu đến với đất nước chúng ta không phải với một dụng ý tốt lành từ ngàn xưa ngoại trừ khi người Tàu (Minh hương) tỵ nạn được Chúa Nguyễn cho vào trú ẩn tại Hà Tiên. Cộng sản VN dấu diếm sự thật với đồng bào, chắc chắn có sự thông đồng với ngoại bang, bán biển, bán đất, bán rừng và bán cả thân phận con người phụ nữ Việt Nam từ trẻ dưới thành niên đến già, một mặt chúng ra tay đàn áp các tiếng nói vì tự do dân chủ vì dân oan khiếu kiện, vì tự do tín ngưỡng như vụ đàn áp người M’Nong nǎm 2004 khiến chúng phải đóng cửa Tây Nguyên không cho ký giả báo chí vào lấy tin tìm hiểu. Sự đàn áp người M’Nong nǎm 2004 chứng tỏ sự đàn áp càng khốc liệt đối với các dân tộc thiểu số là chừng nào. Như vậy đảng cộng sản Việt Nam và guồng máy công an chính là tay sai đắc lực của bọn Tàu cộng. Rồi đây các thợ Tàu sẽ sống thành làng mạc, thành phố tự trị và cứ như vậy 20, 30, 50 nǎm hay lâu hơn bởi vì theo với “dự án bô xít” kéo dài vô hạn định và vì dự án khai thác bô xít này không có giới hạn của nó.
9.      Tây Nguyên chính là trái tim của ba nước Đông Dương. Khống chế Tây Nguyên là khống chế Đông Dương khi đó những con đường hàng hải mang lợi ích quốc gia của Hoa Kỳ như Bà Ngoại Trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton nêu rõ tại Diễn đàn Mở Rộng ASEAN ngày 23/7/2010 có thể sẽ bị đe doạ. Nǎm 1973 sau khi ký Hiệp định Paris thì Mỹ chính thức rút quân khỏi đồng minh Việt Nam Cộng Hòa (VNCH). Lợi dụng sự ra đi này của Hoa Kỳ, ngày 17 tháng 1 nǎm 1974 Hải quân Trung cộng với một nhúm chiến hạm thô sơ đã tấn công hải quân VNCH để chiếm Hoàng Sa, nhưng Hoa Kỳ đã phủi tay khỏi Việt Nam thì sự xâm lược Hoàng Sa khi ấy mặc dù bằng võ lực do Hải quân Trung cộng tấn công Hải quân VNCH cũng không được Mỹ quan tâm. Người Mỹ dân chủ khi hiện diện trên biển Đông đã từng hổ trợ VNCH bảo vệ Hoàng Sa của VN thì mặc nhiên nhìn nhận chủ quyền VNCH trên Hoàng Sa; do đó, việc Hải quân Trung cộng tấn công Hải quân VNCH để chiếm Hoàng Sa không thể coi đó là một sự tranh chấp đã có sẳn từ trước. Điều này được minh chứng là Hải quân Hoa Kỳ xử dụng toàn lực trên biển Đông nhưng chưa từng Trung cộng lên tiếng. Việc Hoa Kỳ không can thiệp vào trận đánh Hoàng Sa ngày 17 tháng 1, 1974 không có nghĩa Hoa Kỳ nhìn nhận chủ quyền của Trung cộng trên Hoàng Sa và vì Hoa Kỳ đã rút quân khỏi VNCH Hoa Kỳ không còn cơ hội can thiệp vào bất cứ cơ hội cǎng thẳng nào trên biển Đông. Như vậy, nếu Hoa Kỳ có sự liên hệ và quyền lợi thiết thực trên đất liền của ba nước Đông Dương mới dẫn tới quyền lợi các tuyến hàng hải biển Đông. Ngược lại nếu Việt Nam hoặc ba nước Đông Dương nằm dưới sự thống trị của Trung cộng, Hoa kỳ không thể có lý do vững vàng để biện minh các tuyến hàng hải biển Đông có lợi ích quốc gia của mình. Nói một cách dễ hiểu, Hoa Kỳ gọi là “những tuyến hàng hải mang lợi ích quốc gia Hoa Kỳ,” nhưng Hoa Kỳ chỉ là những hành khách trên những con tàu chạy tự do trên các tuyến đường hàng hải bình thường theo luật quốc tế hàng hải như các hải trình khác trên trái đất mà thôi. Phải chǎng đây chính là điều khiến Thông cáo chung Hoa Kỳ và các lãnh tụ ASEAN ngày 24 tháng 9, 2010 tại New York (chứ không phải Washington) trở nên dịu giọng? Phải chǎng nó cho thấy một chính sách thất bại của Hoa Kỳ khi bỏ rơi Việt Nam Cộng Hoà trước đây nǎm 1975 khi mà toàn diện biển Đông hoàn toàn im tỉnh nằm dưới toàn quyền lực của Hải Không quân Hoa Kỳ hùng mạnh? Phải chǎng đó là sự thức tỉnh của Hoa Kỳ khi chiến hạm Cheonan thuộc Hải quân Nam Hàn bị tàu ngầm Bắc Hàn bắn chìm đêm 26 tháng 3, 2010 trong vùng biển Nam Hàn giáp giới đường phân ranh đình chiến giữa hai phần đất vì nó trực tiếp thách thức quyền lực Hải quân và quân lực Hoa Kỳ hiện trú đóng trên Nam Hàn? Phải chǎng nó thách thức đến sự tồn tại của một đồng minh Hoa Kỳ là “hàng không mẫu hạm không thể chìm” Nhật Bản?
      Cuộc họp thượng đỉnh giữa các nguyên thủ quốc phòng các quốc gia thuộc ASEAN
      (ADMM+) cùng với nhiều quốc gia mở rộng khác tại Hà Nội vào cuối tháng 10 2010 sẽ 
      mở hé cánh cửa quan trọng nhất cho Quan Điểm Việt Nam 2011.

       Quan Điểm Việt Nam 2011
Hãy đón xem loạt bài Bô Xít hướng đến Quan Điểm Việt Nam 2011

Thứ Hai, 27 tháng 9, 2010

Cá sông Đồng Nai chết do nước bị ô nhiễm

Cá sông Đng Nai chết do nước b ô nhim
RFA 19.06.2010
Cá bè sông Đồng Nai chết hằng loạt là do nước bị ô nhiễm. Chi cục Thủy sản Đồng Nai kết luận như vừa nói, theo tin Thông tấn xã Việt Nam loan hôm thứ bảy.
Số lượng cá chết gần 55 tấn tính đến ngày 8 tháng 6, ở đoạn thuộc Tân Mai, An Bình, Thống Nhất và xã Hiệp Hòa thuộc thành phố Biên Hòa. Riêng phường Thống Nhất mất 34 tấn, xã Hiệp Hòa chết 15 tấn cá.
Kết quả xét nghiệm của Viện nghiên cứu nuôi trồng thủy sản II phổ biến hôm qua cho thấy mẫu nội tạng cá âm tính với vi khuẩn gây bệnh, nhưng có dấu vết sắc tố lạ làm chết cá do môi trường ô nhiễm.
Chi cục Thủy sản Đồng Nai nhận xét rằng lúc đầu cá phải nổi lên há miệng thở là vì nước thiếu oxy do bị ô nhiễm, và mưa đầu mùa cuốn cặn bã hữu cơ trong mùa nắng từ rạch suối ra sông đã gây nạn ô nhiễm. Tuy nhiên cơ quan này nói không loại bỏ giả thuyết các nhà máy quanh khu vực xả nước thải chưa xử lý xuống sông.
Đến nay hiện tượng cá chết đã chấm dứt, nhưng sở Tài nguyên và Môi trường tỉnh Đồng Nai vẫn mở cuộc điều tra tìm nguyên nhân đích xác.

Nhà cầm quyền VC đàn áp/ cướp đất của người dân Phùng Khoang

S.O.S! Nhà cầm quyền VC đàn áp/ cướp đất của người dân Phùng Khoang

9/09/10 9:59 AM

Mọi người kéo nhau đến UBND Huyện đòi thả người vô điều kiện, nhưng họ không thả mà vẫn còn tiếp tục đánh đập, bắt một số người, họ dùng những thủ đoạn, những trò bỉ ổi, đến nhà bắt người ban đêm, đưa đi đâu không ai biết. Họ còn có lệnh bắt giữ thêm một số người đã quá bức xúc đi đòi quyền lợi, đòi công lý (như những người đánh trống kêu oan). Hiện nay tại thôn Phùng Khoang xôn xao và vô cùng bức xúc trước những hành động khốn nạn của nhà cầm quyền.
 
Dân Phùng Khoang đang phải trải qua những cơn sóng gió, những ngày tháng đau thương, bằng những thủ đoạn, những trò lừa bịp bỉ ổi của nhà cầm quyền csVN và chính quyền Hà Nội đã và đang gây hoang mang trong nhân dân cả nước.
Theo điều 14 nghị định 64/CP của chính phủ ban hành ngày 18/6/1999 và quyết định số 471/QĐ – UB ngày 10/10/1998 của UBND Tp Hà Nội: Quỹ đất giành cho nhu cầu công ích của xã được quy định như sau:
Căn cứ vào quỹ đất đai, đặc điểm và nhu cầu của địa phương HĐND tỉnh thành phố trực thuộc Trung ương, quyết định tỉ lệ đất được để lại cho mỗi xã không quá 5%
Năm 1999 chia theo nghị định 64 thì mới chỉ chia 53%. Quỹ đất nông nghiệp để lại không giao cho các hộ dân sản xuất nông nghiệp. xã còn giữ lại  chiếm 47% trong tổng quỹ đất nông nghiệp của địa phương, dẫn đến tình trạng nhiều hộ dân thiếu đất sản xuất. Trong khi đó, phần lớn diện tích xã giữ lại đều bị bỏ hoang hóa không được sử dụng, gây lãng phí, gây thiệt hại lớn đến kinh tế cũng như quyền lợi của nhân dân.
Năm 2009 bà con thôn Phùng Khoang đã đến UBND xã hỏi ông Chủ tịch xã (ông Dũng) và Phó Chủ Tịch xã thì được trả lời là khu đất đó chưa bán.
Tháng 5/2009 chưa được thông báo, người dân chưa nhận đền bù mà đã thấy các nhà thầu, che chắn, đổ đất, san lấp mặt bằng trên phần đất của mình, đồng thời các nhà thầu đã rao bán trên mạng. Nên người dân đã bức xúc dựng 2 lều làm điểm canh giữ đất. Các nhà thầu đã không thể thi công được.
Cho đến nay 6/9/2010 thành phố đã huy động lực lượng hàng trăm công an, cảnh sát cơ động, dân phòng dân vệ, các ban ngành trong xã mang đầy đủ vũ khí: súng ống, rùi cui điện, lá chắn, cùng với xe cứu hoả, cứu thương, xe chở tội phạm đến để cưỡng chế (cướp đất của dân) trước khi cướp, họ đọc những gì không biết chỉ biêt có câu: “khu đất này đã được đền bù cho dân một cách hợp pháp” (mặc dù người dân chưa nhận được tiền đền bù).
Bà con thôn Phùng Khoang vô cùng bức xúc đã đến đòi, công lý, đòi  quyền lợi và giữ 2 lều canh đất, thì bị công an bóp cổ, đánh đập giã man bằng mọi thủ đoạn, rồi bắt người đưa lên xe bịt kín không biết chở đi đâu. Buổi sáng hôm đó có 6 người bị bắt:
  1. Nguyễn Thị Sớm
  2. Nguyễn Thị Liên
  3. Lê Thị Trọng
  4. Nguyễn Văn Thành
  5. Nguyễn Văn Nhất
  6. (1 người chưa rõ tên danh tánh)
Mọi người kéo nhau đến UBND Huyện đòi thả người vô điều kiện, nhưng họ không thả mà vẫn còn tiếp tục đánh đập, bắt một số người, họ dùng những thủ đoạn, những trò bỉ ổi, đến nhà bắt người ban đêm, đưa đi đâu không ai biết. Họ còn có lệnh bắt giữ thêm một số người đã quá bức xúc đi đòi quyền lợi, đòi công lý (như những người đánh trống kêu oan). Hiện nay tại thôn Phùng Khoang xôn xao và vô cùng bức xúc trước những hành động khốn nạn của nhà cầm quyền.
Một số hình ảnh cảnh sát đàn áp giáo dân Phùng Khoang:

Khai thác khóang sản đang tràn lan không kiếm soát nổi

Khai thác khóang sn đang tràn lan không kiếm soát ni
RFA-07-14-2010
Tình trạng khai thác khóang sản vượt quá khả năng kiểm tra đang là mối lo ngại cho các lãnh đạo bộ Tài nguyên-Môi trường.
Thống kê đuợc báo mạng Dân Trí loan đi hôm nay cho thấy hiện có hơn 20.000 doanh nghiệp có giấy phép khai thác khoáng sản.Theo báo cáo của đơn vị quản lý thuộc Bộ Tài nguyên-Môi trường cho biết, hơn 17 doanh nhiệp có giấp phép khai thác khoáng sản đã bị thu hồi từ đầu năm đến nay do vi phạm nghiêm trọng những quy định của nhà nước trong lĩnh vực này.
Bộ TNMT cho biết do cơ chế quản lý chồng chéo và sự tham gia của nhiều bộ cho cùng một vấn đề nên việc giải quyết sai phạm rất hạn chế và gặp nhiều khó khăn.

Thứ Năm, 23 tháng 9, 2010

Nguồn Nước Ô Nhiễm Hủy Diệt Sự Sống, Qua Quá Trình Xử Lý Nhôm
Tin đăng ngày: 15/4/2010
VnMedia
"THẾ GIỚI NGẦM" TUNG KUANG: THỦ ĐOẠN TINH VI, HẬU QUẢ NGHIÊM TRỌNG
Công ty Cổ phần Công Nghiệp Tung Kuang tại Việt Nam là công ty có 100% vốn của Ðài Loan, chuyên sản xuất nhôm thanh định hình. Tung Kuang có một dây chuyền từ khâu đặt khuôn mẫu cho các dạng thanh nhôm định hình ép ra sản phẩm thành thành phẩm, sau đó bộ phận gia công làm ra các loại cửa nhôm.

Theo trung tá Lê Quang Đồng, quá trình sản xuất của công ty thải ra nhiều loại hóa chất như Chrome 6, Manggan, sắt... là những chát rất độc hại đối với sức khỏe con người. Muốn loại các chất này khỏi nguồn nước, cần phải có hóa chất chuyên dụng. Còn theo Đại tá Lương Minh Thảo, nếu nhà máy nước sử dụng công nghệ lắng lọc thì chỉ có thể loại bỏ được các chất hữu cơ mà thôi.

Liên quan đến vụ công ty Tung Kuang bị bát quả tang lén lút xả thải ra môi trường, bước đầu các cơ quan chức năng nhận định, thủ đoạn của công ty này rất tinh vi với hệ thống ống ngầm hết sức lắt léo. Nguy hiểm hơn, nước của nhà máy nước sạch gần đó cũng đang có nguy cơ bị ô nhiễm nghiêm trọng...

Ma trận đường ống ngầm
Theo Phó Cục trưởng C36, đại tá Lương Minh Thảo, nhà máy này có cả một hệ thống xử lý nước thải được lắp đặt cùng thời điểm xây dựng nhà máy vào năm 2002 và là hệ thống xử lý nước thải tiên tiến, hiện đại nhất miền Bắc nhưng đã không được vận hành. Đường ống nước thải từ nhà máy ra khu xử lý được phân làm 2 nhánh, một nhánh chảy vào khu xử lý và một nhánh không qua xử lý (để đường ống hở, khi bơm mới đấu nối) chạy ngầm dưới lòng đất ra môi trường.
Đường ống có quấn dây là để bơm trực tiếp nước chưa qua xử lý vào đường ống ngầm

Vào thời điểm kiểm tra, toàn bộ hệ thống đường dây điện dẫn đến các “mắt thần” thông minh quan sát nước đang xử lý đều đã bị dỡ bỏ. Các bể xử lý hóa chất, bể lắng, bể than hoạt tính đều trong tình trạng gần như khô kiệt. Phía trên, các mảng thành bể nham nhở vì bị hóa chất ăn mòn, thể hiện phần nào sự độc hại của nguồn nước thải.
Nước thải chưa qua xử lý rất độc hại, ăn mòn nham nhở thành bể lắng

Hệ thống nước thải chủ yếu từ hai xưởng xi mạ và xưởng khung nhôm định hình, được bơm chảy vào bể chứa của hệ thống xử lý. Nếu thực hiện vận hành đúng quy trình, nước thải bẩn sẽ phải chảy qua các bể lắng, bể xử lý hóa chất, bể than hoạt tính để đảm bảo nước thải khi chảy ra môi trường không chứa các hóa chất, tạp chất vượt quá mức quy định. Tuy nhiên, ở một bể nhỏ cuối cùng của hệ thống “công khai”, có hiện tượng khô khốc, chứng tỏ đã lâu ngày không có nước chảy qua.

Để xác định được đường đi của hệ thống ống ngầm, C36 đã tổ chức đào sâu xuống lòng đất. Tuy nhiên, việc đào và phát hiện rất khó khăn, bởi đường đi của ống ngầm rất lắt léo. Có mặt tại hiện trường, phóng viên VnMedia chứng kiến những người đào rất vất vả. Đôi lúc, đường ống đang đi ngang lại bỗng đâm sâu xuống lòng đất, sau đó lại đâm ngang… như thể một ma trận. Cùng với đó, phía trên các đường ống này là những cây đu đủ, cây dừa cảnh được trồng, có thể là để ngụy trang.
Bể lọc công khai cuối cùng khô khốc, chứng tỏ rất lâu rồi không có nước đã được xử lý chảy qua

Cho đến chiều 14/4, C36 đã phải dùng một máy xúc nhỏ để đào. Tuy nhiên, dù đã sâu xuống đến khoảng 2m mà vẫn chưa thấy “đáy” của đường ống nên công nhân tạm thời phải nghỉ để sáng mai (15/4) sẽ làm tiếp.

Theo một số người nhận định, chính vì đường ra của ống ngầm nằm sâu dưới lòng sông nên đến nay, do mực nước sông xuống thấp nên mới bị phát hiện.
Các cán bộ C36 đang chỉ đạo đào hệ thống ngầm, phía trên được ngụy trang bởi những cây đu đủ
 
Đường ống đang đi nang bỗng lại đâm sâu vào lòng đất như ma trận

Sức khỏe 3000 hộ dân đang bị đe dọa
Có mặt ngay tại miệng cống, nơi nước thải chưa qua xử lý của công ty Tung Kuang được đổ ra sông Ghẽ, anh Nguyễn Xuân Huân, một người dân thuộc thôn Phúc Cầm, xã Cẩm Phúc bức xúc nói: “Tôi thường xuyên thấy hiện tượng nước thải đục như nước vo gạo chảy ra ở đoạn sông này. Thỉnh thoảng, có hôm nước còn sủi bọt trắng xóa. Nước ở đây ô nhiễm, mà không khi cũng kinh khủng. Khi nhà máy hoạt động, khói đen xả ra đen xì. Chúng tôi có lần tự lấy nước ở đây đi xét nghiệm, nhưng chưa có kết quả. Cua hến ở quanh đây chết hết, không sống nổi”.
Còn theo một người dân khác thì nước ở đây ô nhiễm đến mức, con cá bắt được, đem nấu nhưng khi mở vung, mùi hóa chất bốc lên khét lẹt, không ai dám ăn.
Đường ống hút nước để sản xuất nước sạch chỉ cách miệng cống của Tung Kuang khoảng hơn 200m

Nguy hiểm hơn cả là chỉ ngay cách miệng cống khoảng 200m, xí nghiệp kinh doanh nước sạch số 1 hàng ngày vẫn lấy thẳng nước mặt của con sông này đưa lên xử lý và cung cấp nước sinh hoạt cho gần 3000 hộ dân và toàn bộ các cơ quan hành chính trong huyện Cẩm Giàng.

Trong khi những can hóa chất độc  hại này thường được sử dụng để sản xuất tại nhà máy, và theo ống ngầm lén lút thải ra môi trường
Theo anh Nguyễn Văn Thu, công nhân của nhà máy nước này, thì công suất của nhà máy là vào khoảng 5.000m3/ngày đêm và hiện công nghệ xử lý nước ở đây chủ yếu vẫn là đưa vào các bể lắng, lọc và có thêm chút hóa chất clor. Còn một công nghệ tiên tiến mới được đưa vào sử dụng thì chỉ đáp ứng một phần rất nhỏ nhu cầu nước sinh hoạt của người dân. Đây quả thật là một điều hết sức nghiêm trọng, bởi hóa chất từ các nhà máy như Tung Kuang đổ ra sông sẽ không được loại bỏ, gây nguy hiểm cho sức khỏe của người dân.

Trao đổi với VnMedia, đại tá Lương Minh Thảo cho biết, tiếp xúc với giám đốc nhà máy kinh doanh nước sạch số 1, ông được biết chất lượng nước của nhà máy trong thời gian gần đây đã giảm rất nhiều và nhà máy này đang có nguy cơ phải đóng cửa.

Theo VnMedia

Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010

Bô Xít – Những Tác Hại Nhiều Mặt cho Việt Nam
Kính quý độc giả, bài này là sự tổng kết trích ra từ nhiều bài viết khác của nhiều tác giả những tác hại do khai thác bô xít gây ra cho Việt Nam như về an ninh, người dân M’Nong thiểu số, và sự ô nhiễm môi trường. Hoàng Hoa

Thưa ông, trong khi tham dự hội thảo bàn về việc khai thác Bô-xít tại tỉnh Đắc Nông, theo ông thì ngoài vấn đề ô nhiễm môi trường ra thì việc gì khiến ông quan tâm nhất?
-Đó là vấn đề đất đai vì khi khai thác quặng bô-xit thì phải phân bổ gần 2 phần 3 diện tích của tỉnh vì muốn khai thác thì phải phá hết rừng đi, sau đó thì đào khoảng 1 mét đến 1 mét rưỡi đất. Cái mà người ta gọi là kế hoạch sẽ hoàn thổ trở lại cho dân thì tôi cho là không khả thi.
-Là một người nghiên cứu Tây Nguyên trong nhiều năm, ông nhận thấy thế nào khi một số lớn người dân thiểu số phải thay đổi chỗ ở hiện nay vì yêu cầu di dân của dự án. Liệu những ảnh hưởng này có lớn lắm không?
-Về mặt dân tộc và văn hóa như vậy tất nhiên nó sẽ xáo trộn hoàn toàn đời sống của người dân thiểu số. Theo tôi thì suốt mấy chục năm qua chưa có nơi nào giải quyết tốt cho người dân tộc khi có bất cứ một dự án nào.
Khi khai thác, họ có tính đến việc những cơn mưa ở đầu nguồn sẽ đổ xuống không? Họ có biết những cơn mưa lũ đầu nguồn sẽ gây ra những tai hại gì khi đống đất dở dang đang được bóc? Hay họ sẽ “vắt đất thay trời làm mưa, nghiêng ruộng đổ nước ra biển”? Có thể lắm, xưa nay họ vẫn chủ trương như vậy mà, nếu vậy kinh nghiêm “chông bão, chống lũ, chống lụt, chống …”chống cả trời đất bao nhiêu năm nay sẽ dạy họ thêm bài học nào nữa? Bao nhiêu người dân vô tội, của cải ruộng vườn, cơ nghiệp, .. sẽ chịu thiệt hại để trả giá cho bài học kiêu ngạo?
Làm sao để bóc tách được oxid nhôm ra khỏi quặng thô? Sẽ phải dùng bao nhiêu nước, bao nhiêu điện cho công việc này? Ngay đầu nguồn, nước bị tận dụng vào khai thác quặng, mạch nước ngầm cũng như không ngầm sẽ ra sao? Số phận của bao nhiêu gia đình miền xuôi cuối nguồn nước sẽ ra sao? Ngay bây giờ đã thiều nước sạch sinh hoạt, khai thác quặng ở đầu nguồn thì thiếu cái gì? Mấy ngày nay trời chưa khô điện đã thiếu, “mấy ông lớn”đổ lỗi cho nhau, chỉ người dân nghèo chịu … chết, các ông vẫn nằm phòng máy điều hòa không khí, vẫn ngồi xe máy lạnh và vẫn đổ bia đổ rượu để trầm mình trong các cuộc truy hoan “vì công vụ”!
Để bóc tách quặng có dùng hóa chất không? Các nhà chuyên môn bảo rằng có, mà là hóa chất cực độc, vậy thì những giòng hóa chất thải ra len lỏi đến tận đâu, có thấm vào thịt đất không? Có tràn vào các giòng sông giòng suối không? Ai bảo đảm rằng ngăn chặn được giòng chảy này? Ai bảo đàm rằng không thấm vào thịt đất? Ai bảo đảm được xin trả lời cho công luận. Công trình hầm Thủ Thiêm, hàng chục chuyên gia, bao nhiêu máy móc tối tân, những bài tính được xây dựng bằng những phương pháp hiện đại, chọn lựa vật liệu rất kỹ lưỡng, thử nghiệm thiết kế cấp phối trước khi thi công, xay đá cục lạnh trộn vào để chống tăng nhiệt, tính toán phụ gia, hàng trăm cán bộ giám sát, thi công thử nghiệm mô hình thu nhỏ, ... Thế mà 4 đốt hầm vượt sông Saigon sang Thủ Thiên bị … nứt thê thảm !
Source: (Tiếng Kêu Cứu của Núi Rừng LM Vĩnh Sang DCCT Mùa Chay 2009)

2. D án khai thác, chế biến Bauxite Tây Nguyên ca TKV[1] v lâu dài, s gây ra thm ha v môi trường, sinh thái.
- Mt là, các h cha bùn đỏ ở Dak Nông và Lâm Đồng có th an toàn trong khong 10 - 15 năm ti, ngoài 20 năm không ai có th yên tâm. Mùa mưa Tây Nguyên kéo dài nhiu tháng; có nhng trn mưa ln kéo dài ti 5 -7 ngày, thm chí đến 10 ngà. Trong điu kin đó các hcha bùn đỏ trên cao nguyên rt có th xy ra s c (tràn h, lún st, vỡ đập, rn nt đáy h…).
- Hai là, nơi khai thác, chế biến Bauxite Dak Nông và Lâm Đồng nm thượng ngun sông Đồng Nai và sông Sê-rê-Pôk (chy sang đất Campuchia và sông Mê Kông). Không ai có thbo đảm là khai thác, chế biến Bauxite s không làm ô nhim (nhim bn, nhimđộc) ngun nước ca hai con sông này. Có khong 15 triu người s dng nước ca h thng sông Đồng Nai (nước sinh hot, công nghip, dch v, sn xut…). Tp đoàn TKV hoàn toàn không có kh năng (v tài chánh, công ngh…) khc phc, x lý ô nhim đốivi sông Đồng Nai và sông Sê-rê-Pôk.
Chi phí để khc phc thm ha môi trường s lên đến hàng chc tỷđôla, s ln hơn hàng chc ln li ích thu được t khai thác, chế biến Bauxite.
1.                  D án khai thác, chế biến Bauxite Tây Nguyên s xâm phm nghiêm trng an ninh quc gia.
Các đe da đối vi an ninh quc gia không din ra nhanh chóng và d nhn thy như hiu qu kinh tế và tai biến môi trường. An ninh quc gia b suy yếu nghiêm trng do:
- Mt là, d án không có hiu qu v kinh tế, thm chí thua l, từđó tác động ln đến chính tr - xã hi ca đất nước, dân mt lòng tin đối vi s lãnh đạo ca Đảng, s qun lý ca nhà nước.
- Hai là, thm ha v môi trường sinh thái s tác động to ln đến n định chính tr- xã hi. Hàng chc triu người s phi chu hu qu nng n v môi trưng sng mà không th khc phc đư ợc trong thi gian ngn.
- Ba là, Trung Quc vào Tây Nguyên là họđã có điu kin khng chế đối vi c ba nước Vit Nam, Lào và Campuchia. Hin nay Trung Quc đã thuê mt vùng đất rng ln tnh Munbunkiri[2] - sát biên gii tnh Dak Nông vi thi gian 99 năm, và Trung Quc đã làm chcác d án kinh tế ln tnh A-Ta-Pu - tnh cc Nam ca Lào, giáp vi Vit Nam và Campuchia (ti ngã baĐông Dương).Đây là hu ha khôn lườngđối vi an ninh quc gia.
Không rõ nhng người quyết định cho Trung Quc vào Tây Nguyên có biết điu này không?
(Thiếu tướng, PGS TS Lê Văn Cương
Vin Chiến lưc và Khoa hc Công an
Hà Ni, ngày 03 tháng 3 năm 2009

Phản biện khoa học này, được nói là làm theo yêu cầu, nhận định rằng "đáng tiếc trong quá trình xây dựng quy hoạch, chúng ta đã thiếu một chiến lược tổng thể cho phát triển Tây Nguyên".
Khuyến cáo mà các nhà khoa học đưa ra trong văn bản là chính phủ nên thận trọng trong tiến hành các dự án bauxite, có thể bắt đầu bằng thí điểm, đánh giá kỹ lưỡng môi trường và chú trọng bảo đảm an ninh quốc phòng.
Source: Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2009 'Giới khoa học sẽ đưa ra khuyến cáo 090403’

Có thể nói, tất cả góp ý về việc khai thác quặng mõ bauxite ở vùng cao nguyên Trung phần Việt Nam là một việc làm hoàn toàn không ứng hợp với việc bảo vệ môi trường cùng hiệu quả kinh tế của việc khai thác, cũng như ảnh hưởng đến đời sống người dân, đặc biệt là những người thiểu số. Tất cả đểu khuyến cáo là không hiệu quả kinh tế và mức độ ô nhiễm môi trường rất cao. Chính Trung Cộng bị buộc phải đóng cửa trên 100 nhà máy khai thác bauxite trong đó có một nhà máy vừa mới khánh thành tiêu tốn trên 1 tỷ Nhân dân tệ vì không giải quyết được áp lực của người dân và sức ép của luật môi trường.
….
Qua thời gian, qua mưa bão, bùn đỏ có thể xâm nhập vào nguồn nước ngầm và làm cho nguồn nước nầy bị ô nhiễm. Nên nhớ, nước ngầm là nguồn nước sinh hoạt của toàn thể cư dân vùng cao nguyên. Thứ nữa, bùn đỏ, đặc biệt là tại vùng Đắk Nông và Nhân Cơ, qua thời gian và mưa có thể di chuyển theo các rạch nước để đi vào song Serépôk và di chuyển xuống thượng nguồn sông Đồng Nai. Và như chúng ta đã biết, sông Đồng Nai là nguồn nước cung cấp cho toàn vùng Miền Đông Nam Việt và đặc biệt là thành phồ Sài Gòn.
Đó là những nguy cơ rất quan trọng, tức là nguy cơ về không khí và nguy cơ về nguồn nước cung cấp cho 30 triệu cư dân bao gồm nước sinh hoạt và nước ngầm ảnh hưởng đến trên.
….
Để kết luận cho dự án khai thác bauxite, chúng ta có thể xác quyết là, dự án khai thác bauxite đòi hỏi một lượng điện năng khổng lồ và nguồn nước thật dồi dào, nước cũng bị ô nhiễm do bùn “đỏ” trôi theo đường nước đi vào sông Đồng Nai, nguồn nước chính dự trù cho việc khai thác nầy. Nguy hiểm nhất là bụi đỏ và bùn đỏ sẽ che phủ một diện tích vô cùng to lớn và hệ sinh thái chung quanh hoàn toàn bị hủy diệt, cùng vùng đất khai thác và vùng đất chứa bùn đỏ bị hoang hoá hoàn toàn. Do đó, có thể nói, tính khả thi của dự án không cao, nếu không nói là bất khả thi.
Source: Mai Thanh Truyết - Phát biểu tại Hội Thảo VAST 22-11-2009 Westminster Civic Center
Người M'Nong theo lời thầy giáo Y Long chiếm gần 40%[3] dân số Đắk Nông (tổng số dân trong tỉnh khoảng 500.000 người) và sống trên 90% diện tích đất đai của tỉnh.
"Dân đang lo lắng cái nguồn lợi chính để người dân địa phương được hưởng lợi từ khai thác đấy thì cũng không mặn mà lắm, không đồng tình lắm, tốt nhất không nên làm là tốt nhất.
''Ngay hiện nay tuyển công nhân để khai thác cái quặng đó mà người dân địa phương hình như không được đào tạo. Đào tạo kỹ sư rồi đào tạo chuẩn bị nhân lực cho khai thác quặng thì người địa phương bản địa không hề biết gì hết.''
Source: 14:16 - 06 2009 - 16 1387 Người M’Nong nói về dự án Bô xít

(Bìa) bản báo cáo của Phóng viên Không biên giới ngày 03/06/2010 tố cáo Việt Nam ngăn chặn thông tin về tác hại của việc khai thác bauxite.
Ngày 03/06/2010, tổ chức Phóng viên Không biên giới (Reporters Sans Frontières), trụ sở tại Paris công bố bản báo cáo: «Những cuộc điều tra nhiều hiểm nguy: Nạn phá rừng và các vụ ô nhiễm». Bản báo cáo lên án những hành động sách nhiễu, bắt bớ ngày càng nhiều trên thế giới nhắm vào các phóng viên điều tra về những vụ phá hoại môi trường. Trong phần nói về Việt Nam, bản báo cáo mô tả cách thức mà chính quyền Hà Nội tìm cách bóp nghẹt mọi tranh luận về tác hại của các dự án khai thác bauxite Tây Nguyên do một công ty Trung Quốc thực hiện.
Source: Phóng viên Không biên giới ngày 03/06/2010
Viện Nghiên cứu Phát triển IDS ở Hà Nội mới đây nêu lên quan điểm của mình qua trao đổi của Tiến sĩ Nguyễn Quang A với Nhã Trân.
Ts Nguyễn Quang A:  Chúng tôi tin rằng khai thác một vùng quan trọng như vùng Tây Nguyên thì phải tính đến độ bền vững của sự phát triển.  Và, khai thác bauxite trong thời điểm này không có lợi.  Xét về mọi khía cạnh thì dự án này là một dự án không tốt.  Xét về mặt môi trường, dự án này có thể gây ô nhiễm môi trường rất là nặng nề.  Xét về mặt kinh tế thì dự án này không có lợi, không có hiệu quả kinh tế. 
Xét về mặt môi trường, dự án này có thể gây ô nhiễm môi trường rất là nặng nề.  Xét về mặt kinh tế thì dự án này không có lợi, không có hiệu quả kinh tế.
TS.Nguyễn Quang A 
Nhã Trân:  Thưa Ts, Viện Nghiên cứu Phát triển đã dựa trên những cơ sở nào mà có kết luận như vậy về vấn đề  khai thác bauxite ở Tây Nguyên?
Ts Nguyễn Quang A:  Chúng tôi tuy không nghiên cứu chi tiết dự án này nhưng các nhà nghiên cứu của IDS bằng cách này hoặc cách kia có tham gia vào khảo sát, nhất là anh Nguyễn Trung và anh Nguyên Ngọc.
Nhã Trân:  Vâng.  Trước hết Ts có thể cho biết ý kiến của Viện Nghiên cứu Phát triển về những tác hại đến môi trường trong việc khai thác bauxite ở vùng Tây Nguyên? 
Ts Nguyễn Quang A: Nói đến vấn đề môi trường thì khai thác bauxite ảnh hưởng đến môi trường vùng đó, ảnh hưởng đến sức khỏe của người dân vùng đó.  Đầu tiên là vấn đề nguồn nước.  Bản thân nước ở Tây Nguyên vốn lâu nay không phải là nhiều.  Thế mà bây giờ lại lấy nguồn nước đó để mà khai thác bauxite ! 
 Và một điều hết sức quan trọng là, đó là thượng nguồn, và là thượng nguồn của nhiều con sông.  Sự ô nhiễm môi trường của con sông ở vùng đó như vậy sẽ lan xuống các vùng quan trọng khác như là miền Trung, Đồng Nai, rồi miền Đông Nam Bộ. 
Bản thân nước ở Tây Nguyên vốn lâu nay không phải là nhiều.  Thế mà bây giờ lại lấy nguồn nước đó để mà khai thác bauxite !   Và một điều hết sức quan trọng là, đó là thượng nguồn, và là thượng nguồn của nhiều con sông.  Sự ô nhiễm môi trường của con sông ở vùng đó như vậy sẽ lan xuống các vùng quan trọng khác như là miền Trung, Đồng Nai, rồi miền Đông Nam Bộ.
TS.Nguyễn Quang A
Đó là vấn đề về nước.  Rồi tới vấn vấn đền bùn đỏ.   Vấn đề bùn đỏ thì xử lý như thế nào?  Theo chúng tôi biết thì cái cách xử lý bùn đỏ ở Tây Nguyên là một công nghệ môi sinh không phải là tốt.  Chất thải của bùn đỏ có thể gây nhiều ô nhiễm môi trường.  Rồi vùng Tây Nguyên có một mùa khô và một mùa mưa.  Trong thời gian mùa khô thì chất thải đó có thể gây ô nhiễm rất là lớn.  Và nếu mà không xử lý tốt thì cái bùn đỏ này có thể ảnh hưởng lớn đến môi trường.
….
Báo cáo cho biết, sự có mặt của công nhân Trung Quốc “ảnh hưởng nặng nề công ăn việc làm của cư dân tại chỗ.” Và “cũng không thể quản lý được hoạt động của công nhân Trung Quốc vào làm việc theo visa du lịch ở đó, là điều có thể ảnh hưởng trực tiếp tới an ninh địa phương.” Và một trong bốn kiến nghị mà báo cáo của VUSTA đưa ra là phải xem an ninh quốc gia như là một tiêu chí quan trọng nhất cần phải tôn trọng. 
Source: Viện Nghiên cứu Phát triển IDS ở Hà Nội
Trong lá thư đề ngày 29.3, người đứng đầu Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất không được nhà nước công nhận nói "nguy cơ mất nước bắt đầu" từ chủ trương cho nhà thầu Trung Quốc đưa hàng ngàn công nhân vào cao nguyên trung phần.
Lá thư kêu gọi người Việt trong ngoài nước "tỏ thái độ trước nguy cơ hủy hoại mầu xanh Tây Nguyên và đời sống của người Việt cũng như hàng chục dân tộc ít người".
Hòa thượng cũng kêu gọi người Việt ở nước ngoài "khẩn cấp báo động công luận thế giới về đại nạn sinh thái Tây Nguyên, và nguy cơ nối giáo Bắc Kinh trấn đóng yết hầu chiến lược vùng ba biên giới".
Nhiều nhà khoa học và trí thức Việt Nam trước đó đã phê phán chủ trương của chính phủ cho phép Trung Quốc tham gia dự án bauxite, chủ yếu do lo ngại về môi trường và an ninh.
(Nhưng) những người chỉ trích như Nguyễn Trung, cựu đại sứ Việt Nam ở Thái Lan, lại cho rằng dự án như đang triển khai "sẽ (1) hủy hoại môi trường đồng thời làm biến đổi khí hậu toàn bộ vùng này và chung quanh, (2) thu hẹp vùng dân cư sinh sống, (3) gây phương hại cho an ninh của đất nước".
Viết trên BBC mới đây, nhà báo Lê Phú Khải ở TP. HCM nói: "Nếu một đường lối, chủ trương lớn của Đảng mà từ Đại tướng đại công thần của chế độ như Võ Nguyên Giáp đến người dân bình thường lại không đồng thuận thì dù có một ngàn lần đưa sự lãnh đạo của Đảng vào điều 4 Hiến pháp cũng vô nghĩa!"
Source: Hòa thượng bất đồng chính kiến Thích Quảng Độ ra lời kêu gọi "bất tuân dân sự" từ TP. HCM để phản đối chính sách khai thác quặng bauxite ở Tây Nguyên. BBC

Khu vực công trường bao quanh bởi những cánh rừng thông đang bị chặt phá, gần đó có một đầm nước. Theo quy hoạch, vùng đầm nước này sẽ được cải tạo thành hồ chứa bùn đỏ. Không cần phải có con mắt chuyên môn, có thể dễ dàng nhận thấy vùng đầm nước này quá nhỏ bé để có thể chứa hết được khối lượng bùn đỏ khổng lồ sắp sửa thải ra.
….
Anh còn cho biết thêm, công nhân Trung Quốc ở đây khoảng 1.500 người, trong đó có nhiều người từng là lính giải ngũ, chưa kể hàng trăm chuyên gia thường xuyên ra vào. Sắp tới sẽ có thêm một đợt công nhân nữa kéo sang với số lượng khá đông...

Nghe đến đây bất giác tôi cảm thấy bất nhẫn. Sự khó chịu trào dâng với những gì xảy ra trước mặt, đúng là không thể hiểu được việc họ khai thác bauxite sẽ mang đến lợi ích cho ai. Tôi miên man nghĩ đến một viễn cảnh đáng sợ, đó là khi mảnh đất cao nguyên đang bắt đầu bị người Trung Quốc cắm rễ mang theo thứ văn hóa ô hợp, việc khai thác Bauxite sẽ làm đất canh tác ngày càng thu hẹp, khi đất đai trở nên khô cằn, nguồn nước ô nhiễm... Phải chăng trong tương lai, Tây Nguyên phải chứng kiến những đứa con rứt ruột bỏ đi "tị nạn môi trường", hay Tây Nguyên sẽ bị giày xéo bởi một cuộc đại di dân ồ ạt từ Bắc Phương ?

Mâu thuẫn về lợi ích giữa người dân địa phương và người Trung Quốc chưa thực sự bùng phát, nhưng khả năng tiềm ẩn một cuộc xung đột lớn có thể xảy ra nếu tình trạng di dân ào ạt này tiếp diễn. Ấy là khi dân địa phương hiểu ra rằng việc khai thác Bauxite sẽ chẳng mang lại lợi ích gì, trái lại còn làm cuộc sống hỗn tạp, đất canh tác thì mất dần. Kinh nghiệm ở nhiều nước cho thấy, khai thác Bauxite chỉ làm kiệt quệ đất đai, ô nhiễm môi sinh, gia tăng đói nghèo, kéo theo sự lầm than của cư dân địa phương mà thôi. Thêm vào đó, phải chứng kiến những người TQ khai thác tài nguyên trên mảnh đất của mình, trong khi bản thân bị mất công ăn việc làm, liệu họ có dễ dàng chấp nhận ?

Người dân nơi đây tuy chưa hiểu rõ về tác hại của Bauxite, nhưng trước mắt, họ tỏ ra rất khó chịu và bực tức về cuộc "đổ bộ" của những. ..."thằng Tàu" quái đản. Thỉnh thoảng chúng tôi được nghe kể những câu chuyện dở khóc, dở cười xung quanh thói keo kiệt của những anh Tàu ba phải. Cuộc sống đang bình yên bỗng bị xáo trộn, bởi bao nhiêu rắc rối, phiền hà của các dự án với "đội ngũ quân Tàu xâm nhập". Mới chân ướt chân ráo qua VN, vậy mà trên địa bàn huyện Bảo Lâm đã xảy ra khá nhiều vụ xô xát, quậy phá của các nhóm công nhân TQ với người dân địa phương. Tình hình an ninh ngày càng trở nên phức tạp, công an có đến giải quyết cũng chỉ giỏi đe nẹt dân mình, còn với người TQ thì họ chỉ làm qua loa cho có lệ rồi về. Đó là, chưa kể những vụ "cuộc tình dị chủng" làm một số cô gái Việt mang bầu, đẻ con...

Theo lời chỉ dẫn, chúng tôi ghé vào thăm một cụ già được coi là "thổ địa" ở đây, vì cụ đã sống ở mảnh đất này gần 50 năm. Trong căn bếp xiêu vẹo, ngọn lửa cháy leo lét, cụ hướng cái nhìn xa xăm về những cánh rừng thông thưa thớt và thở dài: "Mới có một năm mà đổi thay nhanh quá, chẳng còn nhận ra Tân Rai nữa. Rừng bị chặt phá, suối cũng bị ô nhiễm. Thanh niên trai tráng không có việc làm, bỏ đi hết cả, những đứa ở lại thì buồn chán sinh ra lắm tệ nạn. Bây giờ lại thêm thằng Tàu kéo vào, mang văn hóa của nó đến cắm rễ, còn văn hóa của người dân tộc mình ngày càng mất dần".

Cơn ho sù sụ kéo dài, đôi mắt nhăn nheo của cụ đượm buồn. Không gian căn bếp trở nên im ắng, lặng lẽ. "Cô cậu ở Thành phố có điều kiện, chắc biết rõ hơn tôi. Cái bô-xit này tai hại lắm, nó giết đất, giết người từ từ. Nó giết cả thế hệ con cháu mình. Tôi già rồi, nhưng lo lắm. Lo nhất là thằng Tàu nó đổ người vào đất Tân Rai này làm loạn, mà sắp loạn thật rồi, nó vào đông quá, không ai quản lý được..."
(Tuyên Bố và Sự Thật Bô Xít – Nhóm Phóng viên Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự do)


Đón xem bài tới Bô Xít - Những Con Số Mang Ý Nghĩa Chính Trị


[1] Than Khoáng sn Vit Nam
[2] Mondul Kiri (Hoàng Hoa)
[3] Thc s dân s người M’Nong khong 90.000 so vi tng s dân DakNong là 492.000 người