Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010

Bô Xít – Những Tác Hại Nhiều Mặt cho Việt Nam
Kính quý độc giả, bài này là sự tổng kết trích ra từ nhiều bài viết khác của nhiều tác giả những tác hại do khai thác bô xít gây ra cho Việt Nam như về an ninh, người dân M’Nong thiểu số, và sự ô nhiễm môi trường. Hoàng Hoa

Thưa ông, trong khi tham dự hội thảo bàn về việc khai thác Bô-xít tại tỉnh Đắc Nông, theo ông thì ngoài vấn đề ô nhiễm môi trường ra thì việc gì khiến ông quan tâm nhất?
-Đó là vấn đề đất đai vì khi khai thác quặng bô-xit thì phải phân bổ gần 2 phần 3 diện tích của tỉnh vì muốn khai thác thì phải phá hết rừng đi, sau đó thì đào khoảng 1 mét đến 1 mét rưỡi đất. Cái mà người ta gọi là kế hoạch sẽ hoàn thổ trở lại cho dân thì tôi cho là không khả thi.
-Là một người nghiên cứu Tây Nguyên trong nhiều năm, ông nhận thấy thế nào khi một số lớn người dân thiểu số phải thay đổi chỗ ở hiện nay vì yêu cầu di dân của dự án. Liệu những ảnh hưởng này có lớn lắm không?
-Về mặt dân tộc và văn hóa như vậy tất nhiên nó sẽ xáo trộn hoàn toàn đời sống của người dân thiểu số. Theo tôi thì suốt mấy chục năm qua chưa có nơi nào giải quyết tốt cho người dân tộc khi có bất cứ một dự án nào.
Khi khai thác, họ có tính đến việc những cơn mưa ở đầu nguồn sẽ đổ xuống không? Họ có biết những cơn mưa lũ đầu nguồn sẽ gây ra những tai hại gì khi đống đất dở dang đang được bóc? Hay họ sẽ “vắt đất thay trời làm mưa, nghiêng ruộng đổ nước ra biển”? Có thể lắm, xưa nay họ vẫn chủ trương như vậy mà, nếu vậy kinh nghiêm “chông bão, chống lũ, chống lụt, chống …”chống cả trời đất bao nhiêu năm nay sẽ dạy họ thêm bài học nào nữa? Bao nhiêu người dân vô tội, của cải ruộng vườn, cơ nghiệp, .. sẽ chịu thiệt hại để trả giá cho bài học kiêu ngạo?
Làm sao để bóc tách được oxid nhôm ra khỏi quặng thô? Sẽ phải dùng bao nhiêu nước, bao nhiêu điện cho công việc này? Ngay đầu nguồn, nước bị tận dụng vào khai thác quặng, mạch nước ngầm cũng như không ngầm sẽ ra sao? Số phận của bao nhiêu gia đình miền xuôi cuối nguồn nước sẽ ra sao? Ngay bây giờ đã thiều nước sạch sinh hoạt, khai thác quặng ở đầu nguồn thì thiếu cái gì? Mấy ngày nay trời chưa khô điện đã thiếu, “mấy ông lớn”đổ lỗi cho nhau, chỉ người dân nghèo chịu … chết, các ông vẫn nằm phòng máy điều hòa không khí, vẫn ngồi xe máy lạnh và vẫn đổ bia đổ rượu để trầm mình trong các cuộc truy hoan “vì công vụ”!
Để bóc tách quặng có dùng hóa chất không? Các nhà chuyên môn bảo rằng có, mà là hóa chất cực độc, vậy thì những giòng hóa chất thải ra len lỏi đến tận đâu, có thấm vào thịt đất không? Có tràn vào các giòng sông giòng suối không? Ai bảo đảm rằng ngăn chặn được giòng chảy này? Ai bảo đàm rằng không thấm vào thịt đất? Ai bảo đảm được xin trả lời cho công luận. Công trình hầm Thủ Thiêm, hàng chục chuyên gia, bao nhiêu máy móc tối tân, những bài tính được xây dựng bằng những phương pháp hiện đại, chọn lựa vật liệu rất kỹ lưỡng, thử nghiệm thiết kế cấp phối trước khi thi công, xay đá cục lạnh trộn vào để chống tăng nhiệt, tính toán phụ gia, hàng trăm cán bộ giám sát, thi công thử nghiệm mô hình thu nhỏ, ... Thế mà 4 đốt hầm vượt sông Saigon sang Thủ Thiên bị … nứt thê thảm !
Source: (Tiếng Kêu Cứu của Núi Rừng LM Vĩnh Sang DCCT Mùa Chay 2009)

2. D án khai thác, chế biến Bauxite Tây Nguyên ca TKV[1] v lâu dài, s gây ra thm ha v môi trường, sinh thái.
- Mt là, các h cha bùn đỏ ở Dak Nông và Lâm Đồng có th an toàn trong khong 10 - 15 năm ti, ngoài 20 năm không ai có th yên tâm. Mùa mưa Tây Nguyên kéo dài nhiu tháng; có nhng trn mưa ln kéo dài ti 5 -7 ngày, thm chí đến 10 ngà. Trong điu kin đó các hcha bùn đỏ trên cao nguyên rt có th xy ra s c (tràn h, lún st, vỡ đập, rn nt đáy h…).
- Hai là, nơi khai thác, chế biến Bauxite Dak Nông và Lâm Đồng nm thượng ngun sông Đồng Nai và sông Sê-rê-Pôk (chy sang đất Campuchia và sông Mê Kông). Không ai có thbo đảm là khai thác, chế biến Bauxite s không làm ô nhim (nhim bn, nhimđộc) ngun nước ca hai con sông này. Có khong 15 triu người s dng nước ca h thng sông Đồng Nai (nước sinh hot, công nghip, dch v, sn xut…). Tp đoàn TKV hoàn toàn không có kh năng (v tài chánh, công ngh…) khc phc, x lý ô nhim đốivi sông Đồng Nai và sông Sê-rê-Pôk.
Chi phí để khc phc thm ha môi trường s lên đến hàng chc tỷđôla, s ln hơn hàng chc ln li ích thu được t khai thác, chế biến Bauxite.
1.                  D án khai thác, chế biến Bauxite Tây Nguyên s xâm phm nghiêm trng an ninh quc gia.
Các đe da đối vi an ninh quc gia không din ra nhanh chóng và d nhn thy như hiu qu kinh tế và tai biến môi trường. An ninh quc gia b suy yếu nghiêm trng do:
- Mt là, d án không có hiu qu v kinh tế, thm chí thua l, từđó tác động ln đến chính tr - xã hi ca đất nước, dân mt lòng tin đối vi s lãnh đạo ca Đảng, s qun lý ca nhà nước.
- Hai là, thm ha v môi trường sinh thái s tác động to ln đến n định chính tr- xã hi. Hàng chc triu người s phi chu hu qu nng n v môi trưng sng mà không th khc phc đư ợc trong thi gian ngn.
- Ba là, Trung Quc vào Tây Nguyên là họđã có điu kin khng chế đối vi c ba nước Vit Nam, Lào và Campuchia. Hin nay Trung Quc đã thuê mt vùng đất rng ln tnh Munbunkiri[2] - sát biên gii tnh Dak Nông vi thi gian 99 năm, và Trung Quc đã làm chcác d án kinh tế ln tnh A-Ta-Pu - tnh cc Nam ca Lào, giáp vi Vit Nam và Campuchia (ti ngã baĐông Dương).Đây là hu ha khôn lườngđối vi an ninh quc gia.
Không rõ nhng người quyết định cho Trung Quc vào Tây Nguyên có biết điu này không?
(Thiếu tướng, PGS TS Lê Văn Cương
Vin Chiến lưc và Khoa hc Công an
Hà Ni, ngày 03 tháng 3 năm 2009

Phản biện khoa học này, được nói là làm theo yêu cầu, nhận định rằng "đáng tiếc trong quá trình xây dựng quy hoạch, chúng ta đã thiếu một chiến lược tổng thể cho phát triển Tây Nguyên".
Khuyến cáo mà các nhà khoa học đưa ra trong văn bản là chính phủ nên thận trọng trong tiến hành các dự án bauxite, có thể bắt đầu bằng thí điểm, đánh giá kỹ lưỡng môi trường và chú trọng bảo đảm an ninh quốc phòng.
Source: Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2009 'Giới khoa học sẽ đưa ra khuyến cáo 090403’

Có thể nói, tất cả góp ý về việc khai thác quặng mõ bauxite ở vùng cao nguyên Trung phần Việt Nam là một việc làm hoàn toàn không ứng hợp với việc bảo vệ môi trường cùng hiệu quả kinh tế của việc khai thác, cũng như ảnh hưởng đến đời sống người dân, đặc biệt là những người thiểu số. Tất cả đểu khuyến cáo là không hiệu quả kinh tế và mức độ ô nhiễm môi trường rất cao. Chính Trung Cộng bị buộc phải đóng cửa trên 100 nhà máy khai thác bauxite trong đó có một nhà máy vừa mới khánh thành tiêu tốn trên 1 tỷ Nhân dân tệ vì không giải quyết được áp lực của người dân và sức ép của luật môi trường.
….
Qua thời gian, qua mưa bão, bùn đỏ có thể xâm nhập vào nguồn nước ngầm và làm cho nguồn nước nầy bị ô nhiễm. Nên nhớ, nước ngầm là nguồn nước sinh hoạt của toàn thể cư dân vùng cao nguyên. Thứ nữa, bùn đỏ, đặc biệt là tại vùng Đắk Nông và Nhân Cơ, qua thời gian và mưa có thể di chuyển theo các rạch nước để đi vào song Serépôk và di chuyển xuống thượng nguồn sông Đồng Nai. Và như chúng ta đã biết, sông Đồng Nai là nguồn nước cung cấp cho toàn vùng Miền Đông Nam Việt và đặc biệt là thành phồ Sài Gòn.
Đó là những nguy cơ rất quan trọng, tức là nguy cơ về không khí và nguy cơ về nguồn nước cung cấp cho 30 triệu cư dân bao gồm nước sinh hoạt và nước ngầm ảnh hưởng đến trên.
….
Để kết luận cho dự án khai thác bauxite, chúng ta có thể xác quyết là, dự án khai thác bauxite đòi hỏi một lượng điện năng khổng lồ và nguồn nước thật dồi dào, nước cũng bị ô nhiễm do bùn “đỏ” trôi theo đường nước đi vào sông Đồng Nai, nguồn nước chính dự trù cho việc khai thác nầy. Nguy hiểm nhất là bụi đỏ và bùn đỏ sẽ che phủ một diện tích vô cùng to lớn và hệ sinh thái chung quanh hoàn toàn bị hủy diệt, cùng vùng đất khai thác và vùng đất chứa bùn đỏ bị hoang hoá hoàn toàn. Do đó, có thể nói, tính khả thi của dự án không cao, nếu không nói là bất khả thi.
Source: Mai Thanh Truyết - Phát biểu tại Hội Thảo VAST 22-11-2009 Westminster Civic Center
Người M'Nong theo lời thầy giáo Y Long chiếm gần 40%[3] dân số Đắk Nông (tổng số dân trong tỉnh khoảng 500.000 người) và sống trên 90% diện tích đất đai của tỉnh.
"Dân đang lo lắng cái nguồn lợi chính để người dân địa phương được hưởng lợi từ khai thác đấy thì cũng không mặn mà lắm, không đồng tình lắm, tốt nhất không nên làm là tốt nhất.
''Ngay hiện nay tuyển công nhân để khai thác cái quặng đó mà người dân địa phương hình như không được đào tạo. Đào tạo kỹ sư rồi đào tạo chuẩn bị nhân lực cho khai thác quặng thì người địa phương bản địa không hề biết gì hết.''
Source: 14:16 - 06 2009 - 16 1387 Người M’Nong nói về dự án Bô xít

(Bìa) bản báo cáo của Phóng viên Không biên giới ngày 03/06/2010 tố cáo Việt Nam ngăn chặn thông tin về tác hại của việc khai thác bauxite.
Ngày 03/06/2010, tổ chức Phóng viên Không biên giới (Reporters Sans Frontières), trụ sở tại Paris công bố bản báo cáo: «Những cuộc điều tra nhiều hiểm nguy: Nạn phá rừng và các vụ ô nhiễm». Bản báo cáo lên án những hành động sách nhiễu, bắt bớ ngày càng nhiều trên thế giới nhắm vào các phóng viên điều tra về những vụ phá hoại môi trường. Trong phần nói về Việt Nam, bản báo cáo mô tả cách thức mà chính quyền Hà Nội tìm cách bóp nghẹt mọi tranh luận về tác hại của các dự án khai thác bauxite Tây Nguyên do một công ty Trung Quốc thực hiện.
Source: Phóng viên Không biên giới ngày 03/06/2010
Viện Nghiên cứu Phát triển IDS ở Hà Nội mới đây nêu lên quan điểm của mình qua trao đổi của Tiến sĩ Nguyễn Quang A với Nhã Trân.
Ts Nguyễn Quang A:  Chúng tôi tin rằng khai thác một vùng quan trọng như vùng Tây Nguyên thì phải tính đến độ bền vững của sự phát triển.  Và, khai thác bauxite trong thời điểm này không có lợi.  Xét về mọi khía cạnh thì dự án này là một dự án không tốt.  Xét về mặt môi trường, dự án này có thể gây ô nhiễm môi trường rất là nặng nề.  Xét về mặt kinh tế thì dự án này không có lợi, không có hiệu quả kinh tế. 
Xét về mặt môi trường, dự án này có thể gây ô nhiễm môi trường rất là nặng nề.  Xét về mặt kinh tế thì dự án này không có lợi, không có hiệu quả kinh tế.
TS.Nguyễn Quang A 
Nhã Trân:  Thưa Ts, Viện Nghiên cứu Phát triển đã dựa trên những cơ sở nào mà có kết luận như vậy về vấn đề  khai thác bauxite ở Tây Nguyên?
Ts Nguyễn Quang A:  Chúng tôi tuy không nghiên cứu chi tiết dự án này nhưng các nhà nghiên cứu của IDS bằng cách này hoặc cách kia có tham gia vào khảo sát, nhất là anh Nguyễn Trung và anh Nguyên Ngọc.
Nhã Trân:  Vâng.  Trước hết Ts có thể cho biết ý kiến của Viện Nghiên cứu Phát triển về những tác hại đến môi trường trong việc khai thác bauxite ở vùng Tây Nguyên? 
Ts Nguyễn Quang A: Nói đến vấn đề môi trường thì khai thác bauxite ảnh hưởng đến môi trường vùng đó, ảnh hưởng đến sức khỏe của người dân vùng đó.  Đầu tiên là vấn đề nguồn nước.  Bản thân nước ở Tây Nguyên vốn lâu nay không phải là nhiều.  Thế mà bây giờ lại lấy nguồn nước đó để mà khai thác bauxite ! 
 Và một điều hết sức quan trọng là, đó là thượng nguồn, và là thượng nguồn của nhiều con sông.  Sự ô nhiễm môi trường của con sông ở vùng đó như vậy sẽ lan xuống các vùng quan trọng khác như là miền Trung, Đồng Nai, rồi miền Đông Nam Bộ. 
Bản thân nước ở Tây Nguyên vốn lâu nay không phải là nhiều.  Thế mà bây giờ lại lấy nguồn nước đó để mà khai thác bauxite !   Và một điều hết sức quan trọng là, đó là thượng nguồn, và là thượng nguồn của nhiều con sông.  Sự ô nhiễm môi trường của con sông ở vùng đó như vậy sẽ lan xuống các vùng quan trọng khác như là miền Trung, Đồng Nai, rồi miền Đông Nam Bộ.
TS.Nguyễn Quang A
Đó là vấn đề về nước.  Rồi tới vấn vấn đền bùn đỏ.   Vấn đề bùn đỏ thì xử lý như thế nào?  Theo chúng tôi biết thì cái cách xử lý bùn đỏ ở Tây Nguyên là một công nghệ môi sinh không phải là tốt.  Chất thải của bùn đỏ có thể gây nhiều ô nhiễm môi trường.  Rồi vùng Tây Nguyên có một mùa khô và một mùa mưa.  Trong thời gian mùa khô thì chất thải đó có thể gây ô nhiễm rất là lớn.  Và nếu mà không xử lý tốt thì cái bùn đỏ này có thể ảnh hưởng lớn đến môi trường.
….
Báo cáo cho biết, sự có mặt của công nhân Trung Quốc “ảnh hưởng nặng nề công ăn việc làm của cư dân tại chỗ.” Và “cũng không thể quản lý được hoạt động của công nhân Trung Quốc vào làm việc theo visa du lịch ở đó, là điều có thể ảnh hưởng trực tiếp tới an ninh địa phương.” Và một trong bốn kiến nghị mà báo cáo của VUSTA đưa ra là phải xem an ninh quốc gia như là một tiêu chí quan trọng nhất cần phải tôn trọng. 
Source: Viện Nghiên cứu Phát triển IDS ở Hà Nội
Trong lá thư đề ngày 29.3, người đứng đầu Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất không được nhà nước công nhận nói "nguy cơ mất nước bắt đầu" từ chủ trương cho nhà thầu Trung Quốc đưa hàng ngàn công nhân vào cao nguyên trung phần.
Lá thư kêu gọi người Việt trong ngoài nước "tỏ thái độ trước nguy cơ hủy hoại mầu xanh Tây Nguyên và đời sống của người Việt cũng như hàng chục dân tộc ít người".
Hòa thượng cũng kêu gọi người Việt ở nước ngoài "khẩn cấp báo động công luận thế giới về đại nạn sinh thái Tây Nguyên, và nguy cơ nối giáo Bắc Kinh trấn đóng yết hầu chiến lược vùng ba biên giới".
Nhiều nhà khoa học và trí thức Việt Nam trước đó đã phê phán chủ trương của chính phủ cho phép Trung Quốc tham gia dự án bauxite, chủ yếu do lo ngại về môi trường và an ninh.
(Nhưng) những người chỉ trích như Nguyễn Trung, cựu đại sứ Việt Nam ở Thái Lan, lại cho rằng dự án như đang triển khai "sẽ (1) hủy hoại môi trường đồng thời làm biến đổi khí hậu toàn bộ vùng này và chung quanh, (2) thu hẹp vùng dân cư sinh sống, (3) gây phương hại cho an ninh của đất nước".
Viết trên BBC mới đây, nhà báo Lê Phú Khải ở TP. HCM nói: "Nếu một đường lối, chủ trương lớn của Đảng mà từ Đại tướng đại công thần của chế độ như Võ Nguyên Giáp đến người dân bình thường lại không đồng thuận thì dù có một ngàn lần đưa sự lãnh đạo của Đảng vào điều 4 Hiến pháp cũng vô nghĩa!"
Source: Hòa thượng bất đồng chính kiến Thích Quảng Độ ra lời kêu gọi "bất tuân dân sự" từ TP. HCM để phản đối chính sách khai thác quặng bauxite ở Tây Nguyên. BBC

Khu vực công trường bao quanh bởi những cánh rừng thông đang bị chặt phá, gần đó có một đầm nước. Theo quy hoạch, vùng đầm nước này sẽ được cải tạo thành hồ chứa bùn đỏ. Không cần phải có con mắt chuyên môn, có thể dễ dàng nhận thấy vùng đầm nước này quá nhỏ bé để có thể chứa hết được khối lượng bùn đỏ khổng lồ sắp sửa thải ra.
….
Anh còn cho biết thêm, công nhân Trung Quốc ở đây khoảng 1.500 người, trong đó có nhiều người từng là lính giải ngũ, chưa kể hàng trăm chuyên gia thường xuyên ra vào. Sắp tới sẽ có thêm một đợt công nhân nữa kéo sang với số lượng khá đông...

Nghe đến đây bất giác tôi cảm thấy bất nhẫn. Sự khó chịu trào dâng với những gì xảy ra trước mặt, đúng là không thể hiểu được việc họ khai thác bauxite sẽ mang đến lợi ích cho ai. Tôi miên man nghĩ đến một viễn cảnh đáng sợ, đó là khi mảnh đất cao nguyên đang bắt đầu bị người Trung Quốc cắm rễ mang theo thứ văn hóa ô hợp, việc khai thác Bauxite sẽ làm đất canh tác ngày càng thu hẹp, khi đất đai trở nên khô cằn, nguồn nước ô nhiễm... Phải chăng trong tương lai, Tây Nguyên phải chứng kiến những đứa con rứt ruột bỏ đi "tị nạn môi trường", hay Tây Nguyên sẽ bị giày xéo bởi một cuộc đại di dân ồ ạt từ Bắc Phương ?

Mâu thuẫn về lợi ích giữa người dân địa phương và người Trung Quốc chưa thực sự bùng phát, nhưng khả năng tiềm ẩn một cuộc xung đột lớn có thể xảy ra nếu tình trạng di dân ào ạt này tiếp diễn. Ấy là khi dân địa phương hiểu ra rằng việc khai thác Bauxite sẽ chẳng mang lại lợi ích gì, trái lại còn làm cuộc sống hỗn tạp, đất canh tác thì mất dần. Kinh nghiệm ở nhiều nước cho thấy, khai thác Bauxite chỉ làm kiệt quệ đất đai, ô nhiễm môi sinh, gia tăng đói nghèo, kéo theo sự lầm than của cư dân địa phương mà thôi. Thêm vào đó, phải chứng kiến những người TQ khai thác tài nguyên trên mảnh đất của mình, trong khi bản thân bị mất công ăn việc làm, liệu họ có dễ dàng chấp nhận ?

Người dân nơi đây tuy chưa hiểu rõ về tác hại của Bauxite, nhưng trước mắt, họ tỏ ra rất khó chịu và bực tức về cuộc "đổ bộ" của những. ..."thằng Tàu" quái đản. Thỉnh thoảng chúng tôi được nghe kể những câu chuyện dở khóc, dở cười xung quanh thói keo kiệt của những anh Tàu ba phải. Cuộc sống đang bình yên bỗng bị xáo trộn, bởi bao nhiêu rắc rối, phiền hà của các dự án với "đội ngũ quân Tàu xâm nhập". Mới chân ướt chân ráo qua VN, vậy mà trên địa bàn huyện Bảo Lâm đã xảy ra khá nhiều vụ xô xát, quậy phá của các nhóm công nhân TQ với người dân địa phương. Tình hình an ninh ngày càng trở nên phức tạp, công an có đến giải quyết cũng chỉ giỏi đe nẹt dân mình, còn với người TQ thì họ chỉ làm qua loa cho có lệ rồi về. Đó là, chưa kể những vụ "cuộc tình dị chủng" làm một số cô gái Việt mang bầu, đẻ con...

Theo lời chỉ dẫn, chúng tôi ghé vào thăm một cụ già được coi là "thổ địa" ở đây, vì cụ đã sống ở mảnh đất này gần 50 năm. Trong căn bếp xiêu vẹo, ngọn lửa cháy leo lét, cụ hướng cái nhìn xa xăm về những cánh rừng thông thưa thớt và thở dài: "Mới có một năm mà đổi thay nhanh quá, chẳng còn nhận ra Tân Rai nữa. Rừng bị chặt phá, suối cũng bị ô nhiễm. Thanh niên trai tráng không có việc làm, bỏ đi hết cả, những đứa ở lại thì buồn chán sinh ra lắm tệ nạn. Bây giờ lại thêm thằng Tàu kéo vào, mang văn hóa của nó đến cắm rễ, còn văn hóa của người dân tộc mình ngày càng mất dần".

Cơn ho sù sụ kéo dài, đôi mắt nhăn nheo của cụ đượm buồn. Không gian căn bếp trở nên im ắng, lặng lẽ. "Cô cậu ở Thành phố có điều kiện, chắc biết rõ hơn tôi. Cái bô-xit này tai hại lắm, nó giết đất, giết người từ từ. Nó giết cả thế hệ con cháu mình. Tôi già rồi, nhưng lo lắm. Lo nhất là thằng Tàu nó đổ người vào đất Tân Rai này làm loạn, mà sắp loạn thật rồi, nó vào đông quá, không ai quản lý được..."
(Tuyên Bố và Sự Thật Bô Xít – Nhóm Phóng viên Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự do)


Đón xem bài tới Bô Xít - Những Con Số Mang Ý Nghĩa Chính Trị


[1] Than Khoáng sn Vit Nam
[2] Mondul Kiri (Hoàng Hoa)
[3] Thc s dân s người M’Nong khong 90.000 so vi tng s dân DakNong là 492.000 người
Kính chuyn thêm tin tc v hài ct ca t sĩ đã được tìm thy

Kính xin sự giúp đở tỉm thân nhân để những hài cốt này sớm về với gia đình.
Trân trọng.
DHDinh
--- Ngày Thứ 7, 18/09/10, Nghe Nguyen Van <nvnghe05@gmail.com>
Thua qui vi.
Do mot tinh co rat ngau nhien (So quan cua anh Nguyen An Khang (dau sac) la 68/144 --- chi cach so quan cua toi 1 so (68/144 ---) nen toi nghi, co le do chinh xac rat cao thi day la mot nguoi ban cung khoa 2/69 Thu Duc cua toi. Chung toi ra truong cuoi nam 1969 va cung ve phuc vu tai Tieu Doan 12 Cong Vu thuoc Bo Chi Huy II Tiep Van o Qui Nhon. Anh Nguyen An Khang la nguoi Phu Cat nhung vao thoi diem  cuoi thap nien 60 gia dinh anh lanh nan vao Qui Nhon va co ngoi nha o duong Nguyen Thai Hoc, gan cong phi truong quan su Qui Nhon. Cuoi nam 1971, Tieu Doan 12 cong vu giai the va anh Nguyen An Khang thuyen chuyen ve Su Doan 22 bo binh , toi khong con lien lac voi anh ke tu thoi diem nay nhung sau do co duoc tin phong phanh la anh da hy sinh vao mua he do lua nam 1972. (Toi khong biet anh tu thuong hay mat tich) nhung bay gio nhan duoc tin hai cot duoc tim thay thi toi nghi la hoi do anh bi mat tich. Toi se co gang lien lac voi gia dinh anh Khang (toi khong chac co lien lac duoc khong vi gan nua the ky khong lien lac khong biet gia dinh anh gio o dau) nen nho qui vi nao (nhat la nguoi qui dong huong Binh Dinh, Qui Nhon) biet tin tuc ve gia dinh anh Nguyen An Khang xin bao tin giup. Xin chan thanh cam on tat ca qui vi.
Kinh
Nguyen Manh Dan
So quan 68/144 ---

Khoa 2/69 Thu duc.

NHẮN TIN

Gần đây, trong một công việc, vô tình chúng tôi phát hiện ra một bộ hài cốt quân nhân ở khu vực phía Nam. Bộ hài cốt có kèm theo thẻ tên là
Nguyen An Khang số thẻ: 681144---, loại máu B, Rh. Ai là thân nhân của quân nhân nói trên liên hệ với hộp thư nuvuongcongly@gmail.com.

NHẮN TIN
Có 2 ngôi mộ tù cải tạo vừa tìm thấy ở Việt Bắc, đó là:
1. Trần Khắc Hữu.  An Ninh Quân Đội. Mộ tìm thấy ở đèo Ban, huyện Phù Yên, Sơn La
2. Lưu Văn Quyền  Mộ tìm thấy ở đèo Ban, huyện Phù Yên, Sơn La
Hoàn cảnh 2 ngôi mộ nầy có nguy cơ bị đất bùn trên đồi tràn xuống lấp mất trong mùa mưa tới.   
Mộ đã bị chôn vùi, bia còn nhô lên mặt đất khoãng 1 lóng tay mà thôi,  phải bới đất ra mới đọc được tên của người quá cố ( không dám bới sâu  )
Cần liên lạc với thân nhân gấp. Ai biết tin tức thân nhân hiện ở đâu xin giúp dùm để đưa Tử Sĩ trở về với gia đình. Xin liên lạc :  Ông Nguyễn Đạc Thành: thanhdnguyen41@yahoo.com

Thứ Tư, 15 tháng 9, 2010


Bô xít Nước Mắt Tây Nguyên
(Trích)
Bô xít Tây Nguyên là một tuyển tập thu gọn như là một hồ sơ quan trọng nhằm đáp ứng khi cần thiết về các dử kiện môi trường và chính trị nhằm đánh giá hoàn cảnh Tây Nguyên khi Việt cộng dâng Dak Nông và một phần của Lâm Đồng cho Trung cộng ngụy trang dưới hình thức độc diễn đấu thầu mà công ty Chalieco của Trung cộng thắng thầu. Dự án khai thác bô xít tại Tân Rai Lâm Đồng bắt đầu ngày 26 tháng 7, 2008[1]. Dự án khai thác bô xít tại Nhân Cơ đã đang vào xây dựng công trình khoảng trước tháng 4 nǎm 2009[2].
Việc tách rời Đắc Nông thành một tỉnh từ nǎm 2004[3] có lý do vì Tuyên bố chung giữa Việt Cộng và Trung cộng ký ngày 3 tháng 12 nǎm 2001 khi Nông Đức Mạnh[4] được Trung cộng triệu sang Bắc Kinh có đề cập đến vấn đề bô xít; cho nên, Đắc Nông đã được gắn với định mệnh sẽ được “bán” cho Trung Cộng khai thác bô xít trong thời gian ít nhất 20 nǎm[5]. Trong lúc dân số người M’Nong đến 500.000 người chiếm 40% dân số toàn tỉnh, họ cũng đã sống trên 90% diện tích đất của tỉnh[6]. Thế nhưng, khai thác bô xít đã chiếm đến 2 phần 3 diện tích toàn tỉnh Đắc Nông[7]. Theo giáo sư Ngô Bảo Châu diện tích dự kiến sơ khởi cho khai thác bô xít Đắc Nông là 8.6% đất Đắc Nông, trong diện tích này chưa kể tới các vùng trũng chứa nước thải chứa bùn đỏ, xây dựng nhà máy, nhà ở sinh hoạt hoạt cho hàng ngàn hoặc hàng vạn công nhân Trung cộng sẽ sang bám trụ trên chính phần đất của người M’Nong. Nếu khai thác Đắc Nông chiếm 2/3 diện tích toàn tỉnh thì số hàng ngàn, hàng vạn công nhân Trung cộng sẽ sống chen kẻ và chiếm hết phần đất của 1/3 tỉnh còn lại. Như vậy khai thác bô xít tại Đắc Nông chắc chắn gây thiệt hại trầm trọng đến môi trường chính trị, đời sống khốn khó hơn, tâm lý bất an của người dân M’Nong khi phải rời bỏ làng mạc đất đai bao đời cha ông họ đã sinh sống làm rẫy trên mãnh đất đó. Thực tế, nếu người Trung cộng sống chiếm hết tỉnh Đắc Nông thì người M’Nong sẽ chạy đi đâu để sống?
Hãy xem thí dụ tại Tân Rai, người Cơ Ho đã phải bỏ làng mạc ra đi mà không hề được đền bù gì, họ đã bỏ làng mạc, chuồng trại heo gà để ra đi và chẳng ai biết số phận họ ra sao[8]? Ai trong chúng ta có một chút lòng trắc ẩn về sự đau khổ này của những người dân Cơ Ho tại Tân Rai?
Bô xít, màu đất đỏ hay màu máu lửa của Tây Nguyên đang giẫy chết? Còn đâu núi rừng bạt ngàn xanh mướt, còn đây tiếng cồng, tiếng kèn, còn đâu tiếng heo gà inh ỏi mỗi sáng, còn đâu tiếng chày giã gạo trong những đêm trǎng bên ánh lửa bập bùng thuở thanh bình? Còn đâu những nương rẫy bí khoai, những nhà sàn thân quen thuở nào trong lòng tôi, anh khi nghĩ về người dân tộc? Việc cộng đã bán đất Đắc Nông và Lâm Đồng cho Trung cộng, coi thường sinh mạng hàng trǎm ngàn người dân tộc anh em M’Nong, đối với người Kinh như vụ chiếm đất nghĩa trang Cồn Dầu bé nhỏ mà chúng đã đàn áp dã man giết người không chút nương tay, còn đối với người M’Nong chắc chắn dưới bạo lực chúng sẽ đàn áp đến mức nào.
Nhưng hiểm hoạ do Việt cộng rước quân Trung cộng vào Tây Nguyên sẽ bị Trung cộng bí mật lợi dụng mua chuộc, gây chia rẽ, tuyên truyền, vũ trang chống lại người Kinh như người Pháp xưa kia đã làm với lực lượng Fulro và từ đó sự bất mãn khốn khổ của người M’Nong sẽ trở thành những nhân tố ly khai khỏi toàn khối dân tộc Việt Nam. Sự nguy hiểm này rõ ràng có rất nhiều người đã dự đoán[9] và còn nhiều nguy hiểm nữa cho cả ba nước Đông Dương. Rõ ràng ngày nay giặc Trung cộng đang ở sát bên cạnh hay ngay trong nhà chúng ta.
Bô xít, Máu Lửa và Nước Mắt Tây Nguyên sẽ xãy ra và di họa này sẽ kéo dài vô tận và có thể sẽ làm tan vỡ Việt Nam. Đó là tội ác của đảng giặc cộng sản Việt Nam, thế tại sao đảng cộng sản Việt Nam vẫn luôn ung dung tự tại và sống trên đầu trên cổ nhân dân ta?
…..
Xin cám ơn tất cả các tác giả, các người Việt Nam đã có lòng với quê hương dân tộc mà những bài viết đã giúp tôi hoàn thành ý tưởng cho hồ sơ quan trọng này.
 Hoang Hoa


[1] D án bauxite Lâm Đng có 922 lao đng Trung Quc
[2] Phóng sự đặc biệt: Cận cảnh Bô xít Nhân Cơ
[3] Lãnh đạo Đắk Nông: "Không làm thì bô - xít vẫn là đất thôi"!
[4] Nguyên Phong trong Bô Xít: Sc ép ca Trung Quc và trách nhim ca TBT Nông Đc Mnh
[5] B Chính Tr kết lun v bô xít
[6] Người M’Nong nói v d án bô xít
[7] Lãnh đạo Đắk Nông: "Không làm thì bô - xít vẫn là đất thôi"!
[8] Bauxite Tây Nguyên có nguy cơ bế tắc về vận chuyển1006
[9] Lê Văn Cương, Ngô Bo Châu, VUSTA, Nguyn Quang A, Thích Qung Đ,  ….

Bauxite Tây Nguyên có nguy cơ bế tắc về vận chuyển1006

Thanh Phương/RFI tiếng Việt thực hiện

/06/2010
Những gì các bản Kiến nghị liên tiếp đưa ra trong hai tháng tháng 4 và 5 năm 2009 đến nay ngày càng được thực tế xác nhận. Các ngài còn chần chừ gì nữa? Trước mắt, con đường tối ưu, lại giữ được danh dự cho đất nước, là dừng tất cả mọi dự án lại và từng bước khôi phục môi sinh cũng như văn hóa bản địa cho vùng đất Tây Nguyên.
Bauxite Việt Nam

Bất chấp những lời khuyên can, Chính phủ Việt Nam vẫn tiến hành hai dự án khai thác bauxite ở Tây Nguyên, gọi là để thí điểm. Tuy nhiên theo nhà văn Nguyên Ngọc, dự án Tân Rai đã bộc lộ những tác động tiêu cực về môi trường, xã hội, kinh tế… nhưng bế tắc nhất là việc vận chuyển đến nơi xuất khẩu.
Bất chấp những lời khuyên can của các nhà khoa học, các chuyên gia, các nhà trí thức, Chính phủ Việt Nam đã quyết định cho tiến hành hai dự án khai thác bauxite ở Tây Nguyên, gọi là để thí điểm. Sau chuyến đi thị sát trong tháng Tư vừa qua, Phó thủ tướng Hoàng Trung Hải đã đánh giá rằng, nhìn chung, kết quả triển khai hai dự án bauxite Nhân Cơ, Đắc Nông và Tân Rai, Lâm Đồng “đáp ứng tương đối yêu cầu thi công cơ bản, thực hiện tốt công tác quản lý lao động theo đúng quy định luật pháp, bảo đảm an toàn, an ninh”.
Thật ra thì hiện giờ, chỉ mới có dự án Tân Rai được thực hiện, còn dự án Nhân Cơ cho tới nay vẫn chưa được khởi công. Nhưng theo đánh giá của nhà văn Nguyên Ngọc, người cũng đã đi tham quan các khu vực đang thi công dự án bauxite, tuy mới bắt đầu được triển khai, dự án Tân Rai đã bộc lộ rõ những tác động tiêu cực về mặt môi trường, về đời sống người dân, về hiệu quả kinh tế v.v. đúng như cảnh báo trong những ý kiến phản biện trước đây. Đặc biệt, vấn đề khó khăn nhất, nếu không muốn nói là bế tắc, đó việc vận chuyển alumina từ Tây Nguyên đến nơi xuất khẩu. Sau đây mời quý vị nghe phần phỏng vấn với nhà văn Nguyên Ngọc.
RFI : RFI Việt ngữ hôm nay rất hân hạnh được tiếp chuyện với nhà văn Nguyên Ngọc để nói về việc thực hiện các dự án bauxite ở Tây Nguyên. Vừa qua, ông có đi tham quan một vòng những nơi đang tiến hành các dự án đó. Trước hết, ông có nhận xét như thế nào về tiến độ thực hiện?
Nhà văn Nguyên Ngọc: Vừa rồi chúng tôi có đi một số nơi, thứ nhất là Kê Gà, tức là cảng mà từ đó người ta dự kiến sẽ xuất khẩu bauxite, thứ hai là đi ngược từ Kê Gà lên Tân Rai, Bảo Lâm, là con đường cũng được dự kiến sẽ được dùng để chở bauxite, rồi đi Tân Rai, tức là nơi đang xây dựng nhà máy alumina đầu tiên. Chúng tôi không đi Nhân Cơ vì biết là ở Nhân Cơ chưa có làm gì. Sau đó, chúng tôi đi Đà Lạt và Ban Mê Thuột, để gặp những bộ phận có trách nhiệm chung đối với Tây Nguyên.
Ở Tân Rai thì tôi thấy là nhà máy alumina đã làm được khá. Theo những anh em ở TKV, tức là Tổng Công ty Than Khoáng sản, đang làm ở đây, có thể đã làm được từ 70 đến 80% nhà máy. Công việc ở Tân Rai có vẻ là tiến triển tương đối tốt hơn. Còn ở Nhân Cơ thì từ năm ngoái đã làm mặt bằng, nhưng tới bây giờ thì cũng chưa có gì thêm.
RFI: Thưa ông Nguyên Ngọc, khi tới tại chỗ để quan sát tình hình, ông thấy là dự án Tân Rai có đã bắt đầu tác động đến môi trường, rừng, đời sống người dân địa phương hay không?
NN: Những cái này thì bây giờ chưa bộc lộ rõ đâu. Ở Tân Rai thì đã có một nhà máy, mà như tôi đã nói, đã làm được từ 70 đến 80%. Đúng ra thì phải có một nhà máy khác là nhà máy tuyển quặng, phải được xây trước, tức là quặng phải qua đó rồi mới vào nhà máy alumina. Nhưng hiện giờ chưa làm gì cả. Người ta có xây một hồ nước, sẽ cung cấp nước cho toàn bộ khu vực nhà máy. Còn khu vực sẽ rộng lớn hơn nhiều, mà người ta gọi là khai trường, tức là nơi sẽ làm mỏ đấy, thì nay chưa làm gì. Cho nên, những tác động thì chưa có gì. Nhưng nhìn chung thì chúng tôi thấy thế này: Một là tiến độ của nhà máy Tân Rai. Người ta nói là cuối năm nay sẽ ra mẻ alumina đầu tiên. Nhưng tôi nghĩ là sẽ không đạt được tiến độ đó đâu, bởi vì nhà máy tuyển quặng chưa làm. Một cái quan trọng và cái đáng lo nhất là hồ chứa bùn đỏ, thì chưa thấy làm gì, người ta chỉ mới cho biết quy hoạch như thế thôi.
Còn đối với đời sống nhân dân ở vùng này, tôi có đến thăm một làng của người Cơ Ho, bao gồm khoảng mấy chục hộ người Cơ Ho đã bỏ làng đi để nhường đất đai cho nhà máy. TKV đã làm tặng cho dân một cái làng, nhưng khi đến đó thì tôi thấy nó không còn hoàn toàn là cái làng dân tộc nữa, mà giống như một cái phố, nhưng hết sức là thô sơ. Mỗi nhà có bề ngang khoảng 3 mét, dưới dạng nhà ống. Người Cơ Ho chưa bao giờ sống như thế. Bà con ở đó cho biết là ở làng cũ họ có thể chăn nuôi gà, lợn, bò, còn ở đây thì không có điều kiện đó nữa. Cho nên, tổ chức lại đời sống người dân như thế cũng không ổn.
Còn những vấn đề rừng thì ở khu vực này không có nhiều rừng, nhưng đây là vùng trồng chè. Ảnh hưởng lớn nhất đó là đất trồng chè bị mất đi rất nhiều. Người ta có nói là sau khi khai khoáng xong thì sẽ hoàn thổ, tạo điều kiện cho trồng trọt trở lại. Nhưng các nhà khoa học đã phân tích rồi và nhiều người cũng đã nói: vấn đề không phải là đất, mà là thổ nhưỡng, tức là anh lấy đất đi, rồi đổ lại ở đấy, thì sẽ làm thay đổi thổ nhưỡng. Có người nói là phải mất mấy trăm năm mới trở lại điều kiện trồng trọt như trước.
Qua chuyến đi chúng tôi thấy rằng vấn đề khó nhất hiện nay chính là vấn đề vận chuyển. Con đường mà chúng tôi đi từ Kê Gà lên Tân Rai gọi là con đường 28. Đó là con đường rất dốc. Đặc điểm địa hình của Tây Nguyên là ở phía Bắc có dãy núi Ngọc Linh, cao nhất Tây Nguyên và ở phía Nam là núi Chư Yang Sin, cao thứ nhì ở Tây Nguyên, còn ở đoạn giữa thì bằng phẳng. Cho nên từ phía Nam, tức là từ phía Bảo Lộc, Đắk Nông mà đi xuống các vùng ven biển, tức là con đuờng 28, là con đường rất dốc. Có đoạn đèo dài từ 20 đến 30 km, toàn dốc và cua tay áo. Cho nên hiện nay, đường này rất hẹp và sau này nếu mở rộng thì rất khó khăn, một bên núi cao, một bên là vực. Mà dầu có mở rộng thì việc vận chuyển cũng sẽ cực kỳ khó, vì những xe chở alumina là những xe chuyên dụng. Theo những anh em ở TKV, những xe đó phải kéo những container 40 tấn, tôi nghĩ là không thể chạy trên đường đó được.
Phía Nam con đường 28, cũng có một con đường cũng đi xuống Bình Thuận là đường 55. Đường 55 lại còn dốc đứng hơn nữa, càng hiểm trở hơn nữa. Cả hai con đường đó theo tôi đều không thể được sử dụng để vận chuyển bauxite. Còn nếu xây đường xe lửa như ý định trước đây thì sẽ vô cùng tốn kém. Cũng có ý kiến như Phó thủ tướng Hoàng Trung Hải rằng nên sử dụng con đường 14, tức là chở ngược bauxite từ Tân Rai, Bảo Lâm lên gặp con đường 14, con đường từ Ban Mê Thuột xuống Sài Gòn, qua Bình Phước, Bình Dương, đến cảng Gò Dầu của Bà Rịa. Con đường đó là con đường dân sinh, xe vận tải chạy một thời gian ngắn thôi là nát hết đường. Cho nên muốn sử dụng thì phải nâng cấp con đường đó lên. Theo những tin tức từ chuyến đi của Phó thủ tướng Hoàng Trung Hải thì cũng chưa có ngân sách để nâng cấp con đường cho việc vận chuyển alumina. Cho nên, việc vận chuyển sẽ hết sức gay cấn. Theo tôi, đó là cái bế tắc nhất. Ấy là chưa nói việc vận chuyển sẽ tác hại về môi trường ở hai bên đường.
RFI: Tức là theo ông, những chi phí để xây những đường đó sẽ rất lớn, quá lớn so với thu nhập từ việc xuất khẩu alumina?
NN: Chắc chắn là như thế và điều này thì trong những phản biện trước đây, các nhà khoa học và các nhà kinh tế cũng đã nói rồi. Bây giờ người ta lại làm cách là không tính cái đó vào trong dự án bauxite, mà tính vào hạ tầng quốc gia, để mà tránh đi. Trên thực tế, những con đường đó sẽ không được sử dụng vào mục đích nào khác ngoài việc vận chuyển bauxite. Tất cả những cái đó đều là tổn phí cả và sẽ đưa giá sản phẩm lên rất là cao. Mà ở đây, ta cũng chỉ mới làm đến alumina, tức là nguyên liệu sơ chế, chứ chưa phải là tinh chế, giá của nó rất thấp so với giá nhôm, vì vậy chắc chắn là lỗ thôi. Ấy là chưa nói alumina trên thế giới bây giờ cũng bão hòa và người mua duy nhất là Trung Quốc, mà trong kinh doanh, nếu chỉ bán cho một bạn hàng thì nguy hiểm lắm. Mình sẽ lệ thuộc hoàn toàn vào người bạn hàng duy nhất đó và sẽ dễ bị ép giá. Thậm chí như một số mặt hàng khác, đôi khi họ không thèm mua nữa. Như các nông phẩm của ta, tự nhiên họ dừng lại, không mua nữa, thì mình chết.
RFI: Qua những trình bày ở trên thì rõ ràng là các dự án bauxite đã bắt đầu có những tác động tiêu cực vê nhiều mặt. Theo ông, trước khi quá muộn, chúng ta có nên dừng hoàn toàn các dự án khai thác bauxite Tây Nguyên hay không?
NN: Những gì đang diễn ra bây giờ chứng tỏ là những ý kiến phản biện của các nhà khoa học, các nhà kinh tế về cơ bản là đúng, ví dụ như vấn đề đất đai, vấn đề môi trường, vấn đề kinh tế, vấn đề vận chuyển, ô nhiễm nước, thiếu nước, v. v. tuy rằng dự án chỉ mới bắt đầu, chưa có nhà máy nào chạy. Trong chuyến đi vừa rồi, khi chúng tôi đi từ dưới biển lên, thì có một phái đoàn của Phó thủ tướng Hoàng Trung Hải cùng với các lãnh đạo TKV đi ngược từ trên xuống, từ Tân Rai, Nhân Cơ xuống Kê Gà. Chúng tôi được biết là trong chuyến đi đó, ông Hoàng Trung Hải đã thông báo hoãn ngày tính tiến độ, tức là ngày khởi công Nhân Cơ. Trước đây, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ra lệnh khởi công Nhân Cơ từ tháng 2, bây giờ thì Phó thủ tướng Hoàng Trung Hải bảo là hoãn đến tháng 10. Qua chuyến đi đó, ông Dương Văn Hòa, Phó Tổng giám đốc TKV, tuyên bố là từ đây đến năm 2020 sẽ không làm bất cứ gì ngoài hai dự án này. Như vậy, TKV đã cảm thấy rất là khó khăn rồi.
Về phần tôi, tôi nghĩ thế này:  Đối với Tân Rai thì đã làm rồi, nên không thể dừng được, cho nên cứ phải làm, mặc dù hiệu quả về nhiều mặt, nhất là kinh tế, sẽ bị lỗ. Còn Nhân Cơ thì nên dừng lại.
RFI: Xin cám ơn nhà văn Nguyên Ngọc.
Nguồn: http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20100531-bauxite-tay-nguyen-co-nguy-co-be-tac-ve-van-chuyen



Người M'Nong nói về dự án bauxite

14:16 - 06 2009 - 16 1387
Người M'Nong nói về dự án bauxite 090614
Dự án bauxite trị giá nhiều tỷ đô la ở Đắk Nông, Tây Nguyên đang gây nhiều tranh cãi bất chấp chuyện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã nói dự án nằm trong các 'chủ trương lớn của Đảng và Nhà nước'.
Dự án nhằm khai thác quặng nhôm này đã thu hút được sự thảo luận của đông đảo các giới và ngay cả Đại tướng Võ Nguyễn Giáp cũng tham gia với ý kiến không nên thực hiện dự án.
Cùng ý kiến với ông Võ Nguyên Giáp là thầy giáo Y Long, người nói rằng ông là thầy giáo dạy cấp ba duy nhất người M'Nong ở tỉnh Đắk Nông, nơi dự án bauxite sẽ được thực hiện.
Người M'Nong theo lời thầy giáo Y Long chiếm gần 40% dân số Đắk Nông (tổng số dân trong tỉnh khoảng 500.000 người) và sống trên 90% diện tích đất đai của tỉnh.
"Dân đang lo lắng cái nguồn lợi chính để người dân địa phương được hưởng lợi từ khai thác đấy thì cũng không mặn mà lắm, không đồng tình lắm, tốt nhất không nên làm là tốt nhất.
''Ngay hiện nay tuyển công nhân để khai thác cái quặng đó mà người dân địa phương hình như không được đào tạo. Đào tạo kỹ sư rồi đào tạo chuẩn bị nhân lực cho khai thác quặng thì người địa phương bản địa không hề biết gì hết.''
Thầy giáo Y Long cũng nói rằng người bản địa cũng khó có thể cạnh tranh trong việc kinh doanh thương mại phục vụ cho công trình khai thác do họ quá nghèo và kinh tế thị trường vẫn còn là điều xa lạ.
Ông Y Long cho biết có hộ thu nhập hàng tháng chỉ tính bằng vài chục đô, có hộ không đủ gạo để ăn.
Theo thầy giáo này, lượng bauxite sẽ vẫn còn đó và Việt Nam có thể khai thác khi nào thích hợp hơn.
Nhưng cũng có ý kiến cho rằng dự án sẽ có tác động tốt cho Đắk Nông.
Ông K'Bot, Trưởng Ban Dân tộc tỉnh nói các địa điểm của dự án bauxite nằm cách trung tâm tỉnh từ 15-30Km và ở các vùng đất trống, đồi trọc hầu như không có dân cư.
Mặc dù vậy ông cũng bày tỏ sự lo ngại về việc hội nhập những người nhập cư vào cuộc sống ở Đắk Nông.

Ảnh Tây Nguyên của độc giả BBC Nhựt Long


Du khách có thể cưỡi voi tại buôn Đôn với giá 8USD/30 phút. Cảm giác rất ấn tượng. Nếu cưỡi voi tại hồ Lak (hồ nước ngọt tự nhiên lớn nhất VN), du khách được nài voi đưa qua hồ.