Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

40 giờ ấn tượng của Tổng thống Obama tại Hà Nội

Dân trí Gần 40 tiếng đồng hồ kể từ khi đặt chân xuống Nội Bài tới khi dời Hà Nội lúc 14h chiều nay, Tổng thống Obama đã có 5 cuộc làm việc, 2 bài phát biểu, 1 cuộc họp báo quốc tế. Ông cũng thu xếp thời gian đi ăn bún chả bình dân, mua cốm ở một khu chợ dân sinh… 2 ngày lưu lại Hà Nội của Tổng thống Mỹ để lại nhiều ấn tượng.

http://dantri.com.vn/xa-hoi/40-gio-an-tuong-cua-tong-thong-obama-tai-ha-noi-20160524155516208.htm
 >> Chùm ảnh Tổng thống Obama lên chuyên cơ Không lực Một rời Hà Nội
 >> Tổng thống Obama: Nước lớn không thể “ăn hiếp” nước nhỏ!


21h30 ngày 22/5, Tổng thống Mỹ bước từ chuyên cơ Air Force One xuống sân bay Nội Bài, bắt đầu chuyến công du Việt Nam với lịch trình 2 ngày đầu tại Hà Nội (ảnh: Quý Đoàn).
21h30' ngày 22/5, Tổng thống Mỹ bước từ chuyên cơ Air Force One xuống sân bay Nội Bài, bắt đầu chuyến công du Việt Nam với lịch trình 2 ngày đầu tại Hà Nội (ảnh: Quý Đoàn).

Siêu xe Cadillac One của Tổng thống Obama tiến vào Phủ Chủ tịch trong không khí tiếp đón trọng thị của Chính phủ, người dân Việt Nam (ảnh: Quý Đoàn).
"Siêu xe" Cadillac One của Tổng thống Obama tiến vào Phủ Chủ tịch trong không khí tiếp đón trọng thị của Chính phủ, người dân Việt Nam (ảnh: Quý Đoàn).

10h45 ngày 23/5, trong lễ đón cấp nhà nước tại Phủ Chủ tịch, Tổng thống Obama nhận hoa đón chào từ một bé gái 8 tuổi. Nguyên thủ Mỹ cúi người, tươi cười cảm ơn cháu bé. Ông luôn giữ nụ cười cởi mở, thân tình với cả các cán bộ cấp cao cũng như người dân Việt Nam (ảnh: Pete Souza - Văn phòng Nhà Trắng).
10h45' ngày 23/5, trong lễ đón cấp nhà nước tại Phủ Chủ tịch, Tổng thống Obama nhận hoa đón chào từ một bé gái 8 tuổi. Nguyên thủ Mỹ cúi người, tươi cười cảm ơn cháu bé. Ông luôn giữ nụ cười cởi mở, thân tình với cả các cán bộ cấp cao cũng như người dân Việt Nam (ảnh: Pete Souza - Văn phòng Nhà Trắng).

Tại cuộc hội đàm với Chủ tịch nước Trần Đại Quang, hai bên thống nhất công bố quyết định của Mỹ về việc xóa bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam - tàn dư của quá khứ buồn trong quan hệ Việt - Mỹ. Đây được xem là dấu mốc quan trọng trong tiến trình quan hệ giữa hai nước, thể hiện sự bình thường hóa hoàn toàn trong quan hệ giữa hai nước từng là cựu thù (ảnh: AFP).
Tại cuộc hội đàm với Chủ tịch nước Trần Đại Quang, hai bên thống nhất công bố quyết định của Mỹ về việc xóa bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam - tàn dư của quá khứ buồn trong quan hệ Việt - Mỹ. Đây được xem là dấu mốc quan trọng trong tiến trình quan hệ giữa hai nước, thể hiện sự bình thường hóa hoàn toàn trong quan hệ giữa hai nước từng là cựu thù (ảnh: AFP).

Cùng Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân bách bộ trong khuôn viên Phủ Chủ tịch, Tổng thống Obama được giới thiệu thăm nhà sàn, ao cá Bác Hồ. Những giây phút thảnh thơi để cảm nhận hương vị của Hà Nội để lại ấn tượng với ông Obama (ảnh: Pete Souza - Văn phòng Nhà Trắng).
Cùng Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân bách bộ trong khuôn viên Phủ Chủ tịch, Tổng thống Obama được giới thiệu thăm nhà sàn, ao cá Bác Hồ. Những giây phút thảnh thơi để cảm nhận hương vị của Hà Nội để lại ấn tượng với ông Obama (ảnh: Pete Souza - Văn phòng Nhà Trắng).

Trưa ngày 23/5, chủ trì họp báo quốc tế cùng Chủ tịch nước Trần Đại Quang, Tổng thống Obama trả lời trực tiếp, thẳng thắn các câu hỏi về lý do quyết định dỡ bỏ lệnh cấm vận vũ khí sát thương với Việt Nam, quyết tâm thúc đẩy việc ký kết, thực thi Hiệp định TPP, quan điểm về sự hiện diện của Mỹ trên Biển Đông...
Trưa ngày 23/5, chủ trì họp báo quốc tế cùng Chủ tịch nước Trần Đại Quang, Tổng thống Obama trả lời trực tiếp, thẳng thắn các câu hỏi về lý do quyết định dỡ bỏ lệnh cấm vận vũ khí sát thương với Việt Nam, quyết tâm thúc đẩy việc ký kết, thực thi Hiệp định TPP, quan điểm về sự hiện diện của Mỹ trên Biển Đông...

Bữa trưa dự Tiệc Chiêu đãi của Chủ tịch nước Trần Đại Quang, lời phát biểu ngắn gọn của Tổng thống Mỹ gây ấn tượng vì sự chân thành và am hiểu văn hóa Việt. Ông nhận xét, Việt Nam mang đầy đủ phẩm chất của Hoa Sen - loài hoa mọc từ bùn, đầy gian khó, là biểu tượng của vẻ đẹp, của hy vọng, của sức mạnh và sự can trường.
Bữa trưa dự Tiệc Chiêu đãi của Chủ tịch nước Trần Đại Quang, lời phát biểu ngắn gọn của Tổng thống Mỹ gây ấn tượng vì sự chân thành và am hiểu văn hóa Việt. Ông nhận xét, Việt Nam mang đầy đủ phẩm chất của Hoa Sen - loài hoa mọc từ bùn, đầy gian khó, là biểu tượng của vẻ đẹp, của hy vọng, của sức mạnh và sự can trường.

Tổng thống Mỹ thưởng thức một suất bún chả đặc biệt cùng người đầu bếp riêng tại một quán ăn bình dân lâu đời trên phố Lê Văn Hưu. Người đứng đầu Nhà Trắng chia sẻ sau đó là sự thân thiện, tình cảm của người dân Việt Nam đã chạm tới trái tim ông, ông cảm nhận rất rõ điều đó (Ảnh: Athonybourdain Istagram).
Tổng thống Mỹ thưởng thức một suất bún chả đặc biệt cùng người đầu bếp riêng tại một quán ăn bình dân lâu đời trên phố Lê Văn Hưu. Người đứng đầu Nhà Trắng chia sẻ sau đó là sự thân thiện, tình cảm của người dân Việt Nam đã chạm tới trái tim ông, ông cảm nhận rất rõ điều đó (Ảnh: Athonybourdain Istagram).

Dùng hết suất bún chả đặc biệt cùng 2 chai bia Hà Nội, mua về thêm 4 suất khác, Tổng thống Obama dành nhiều khen ngợi cho món đặc sản này của Hà Nội. Ông chia sẻ sau khi rời nhiệm sở sẽ trở lại Việt Nam để thưởng thức ẩm thức, văn hóa Việt, để uống thử cà phê sữa đá... (ảnh: Pete Souza - Văn phòng Nhà Trắng).
Dùng hết suất bún chả đặc biệt cùng 2 chai bia Hà Nội, mua về thêm 4 suất khác, Tổng thống Obama dành nhiều khen ngợi cho món đặc sản này của Hà Nội. Ông chia sẻ sau khi rời nhiệm sở sẽ trở lại Việt Nam để thưởng thức ẩm thức, văn hóa Việt, để uống thử cà phê sữa đá... (ảnh: Pete Souza - Văn phòng Nhà Trắng).

Vui vẻ cùng chụp ảnh, bắt tay, vẫy chào... với hàng nghìn người vây quanh quán bún chả tại phố Lê Văn Hưu tối muộn ngày 23/5, Tổng thống Obama sau đó đã chia sẻ về kỷ niệm này với lời cảm ơn chân thành, lời đề nghị tăng cường sự kết nối qua các kênh, trong đó có cả các công cụ như Facebook, Instagram và khẳng định, chính tinh thần cởi mở đó làm nên thành công của những mạng xã hội này cũng như thành công của cả nước Mỹ (ảnh: Hữu Nghị).
Vui vẻ cùng chụp ảnh, bắt tay, vẫy chào... với hàng nghìn người vây quanh quán bún chả tại phố Lê Văn Hưu tối muộn ngày 23/5, Tổng thống Obama sau đó đã chia sẻ về kỷ niệm này với lời cảm ơn chân thành, lời đề nghị tăng cường sự kết nối qua các kênh, trong đó có cả các công cụ như Facebook, Instagram và khẳng định, chính tinh thần cởi mở đó làm nên thành công của những mạng xã hội này cũng như thành công của cả nước Mỹ (ảnh: Hữu Nghị).

Tổng thống Mỹ bước lên khán đài Trung tâm Hội nghị quốc gia Mỹ Đình với một lời chào bằng tiếng Việt, lời cảm ơn chân thành, gây thiện cảm về sự đón tiếp nồng nhiệt của Chính phủ, người dân tại Hà Nội (ảnh: Quý Đoàn).
Tổng thống Mỹ bước lên khán đài Trung tâm Hội nghị quốc gia Mỹ Đình với một lời chào bằng tiếng Việt, lời cảm ơn chân thành, gây thiện cảm về sự đón tiếp nồng nhiệt của Chính phủ, người dân tại Hà Nội (ảnh: Quý Đoàn).

35 phút phát biểu về quan hệ Việt - Mỹ trưa ngày 24/5 trước 2000 sinh viên, trí thức, doanh nhân trẻ tại Hà Nội, ông Obama không tránh nhắc lại vết thương chiến tranh trong quá khứ của 2 dân tộc; sự khác biệt về thể chế chính trị giữa 2 nước; khẳng định chủ quyền, sự độc lập không thể chi phối, áp đặt của Việt Nam trong suốt chiều dài lịch sử; vấn đề Biển Đông và nguyên lý tôn trọng tuyệt đối, nước lớn không thể ăn hiếp nước nhỏ trong quan hệ với các cường quốc; Hiệp định TPP và những cam kết của Mỹ để thúc đẩy hơn nữa quan hệ hợp tác toàn diện giữa hai nước. Bài phát biểu viện dẫn cả bài thơ thần của Lý Thường Kiệt, Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du, nhạc Văn Cao, Trịnh Công Sơn thể hiện sự hiểu biết, trân trọng với nền văn hóa, tinh thần, bản sắc Việt Nam (ảnh: Quý Đoàn).
35 phút phát biểu về quan hệ Việt - Mỹ trưa ngày 24/5 trước 2000 sinh viên, trí thức, doanh nhân trẻ tại Hà Nội, ông Obama không tránh nhắc lại vết thương chiến tranh trong quá khứ của 2 dân tộc; sự khác biệt về thể chế chính trị giữa 2 nước; khẳng định chủ quyền, sự độc lập không thể chi phối, áp đặt của Việt Nam trong suốt chiều dài lịch sử; vấn đề Biển Đông và nguyên lý tôn trọng tuyệt đối, nước lớn không thể "ăn hiếp" nước nhỏ trong quan hệ với các cường quốc; Hiệp định TPP và những cam kết của Mỹ để thúc đẩy hơn nữa quan hệ hợp tác toàn diện giữa hai nước. Bài phát biểu viện dẫn cả bài thơ thần của Lý Thường Kiệt, Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du, nhạc Văn Cao, Trịnh Công Sơn thể hiện sự hiểu biết, trân trọng với nền văn hóa, tinh thần, bản sắc Việt Nam (ảnh: Quý Đoàn).

Kết thúc bài phát biểu ấn tượng với một câu Kiều đầy ý tứ lẩy ra Rằng trăm năm cũng từ đây/Của tin gọi một chút này làm ghi, vị nguyên thủ Mỹ nói cam kết nước Mỹ luôn sẵn sàng hỗ trợ Việt Nam, cũng như người Việt luôn nhớ về giây phút ông đứng đây nói về tiến trình tích cực trong quan hệ Việt - Mỹ (ảnh: Quý Đoàn).
Kết thúc bài phát biểu ấn tượng với một câu Kiều đầy ý tứ lẩy ra "Rằng trăm năm cũng từ đây/Của tin gọi một chút này làm ghi", vị nguyên thủ Mỹ nói cam kết nước Mỹ luôn sẵn sàng hỗ trợ Việt Nam, cũng như người Việt luôn nhớ về giây phút ông đứng đây nói về tiến trình tích cực trong quan hệ Việt - Mỹ (ảnh: Quý Đoàn).

13h30, đoàn xe hộ tống ông Obama rời Mỹ Đình ra sân bay Nội Bài để vào Sài Gòn, tiếp tục lịch trình công cán. Trên đường ra sân bay, Tổng thống Mỹ đã kịp ghé qua làng Mễ Trì Hạ mua cốm trong cơn mưa tầm tã trút xuống Hà Nội (ảnh: Quý Đoàn).
13h30', đoàn xe hộ tống ông Obama rời Mỹ Đình ra sân bay Nội Bài để vào Sài Gòn, tiếp tục lịch trình công cán. Trên đường ra sân bay, Tổng thống Mỹ đã kịp ghé qua làng Mễ Trì Hạ mua cốm trong cơn mưa tầm tã trút xuống Hà Nội (ảnh: Quý Đoàn).

Đứng trú mưa khi dừng chân tại một khu chợ địa phương (được xác định là chợ Mễ Trì), Tổng thống Obama có thêm một kỷ niệm đáng nhớ tại Hà Nội (ảnh: AFP).
Đứng trú mưa khi dừng chân tại một khu chợ địa phương (được xác định là chợ Mễ Trì), Tổng thống Obama có thêm một kỷ niệm đáng nhớ tại Hà Nội (ảnh: AFP).

Tổng thống Obama thân mật bắt tay chào đoàn tiễn, cảm ơn vì khoảng thời gian đầy ý nghĩa tại Hà Nội (ảnh: Mạnh Thắng).
Tổng thống Obama thân mật bắt tay chào đoàn tiễn, cảm ơn vì khoảng thời gian đầy ý nghĩa tại Hà Nội (ảnh: Mạnh Thắng).

Trước khi bước vào chiếc chuyên cơ Không lực Một, Tổng thống Obama dừng lại vẫy tay, gửi lời chào tạm biệt Hà Nội (ảnh: Mạnh Thắng).
Trước khi bước vào chiếc chuyên cơ Không lực Một, Tổng thống Obama dừng lại vẫy tay, gửi lời chào tạm biệt Hà Nội (ảnh: Mạnh Thắng).
P.T (tổng hợp)

Vụ cá biển chết ở miền Trung: “Mất 60-70 năm chưa chắc đã phục hồi”

Dân trí Đó là nhận định của PGS.TSKH Nguyễn Tác An, Phó Chủ tịch Hội Khoa học Kỹ thuật biển Việt Nam liên quan đến tình trạng cá chết hàng loạt ở các tỉnh miền Trung và mới đây là thông tin phát hiện hải sản chết dưới đáy biển Quảng Bình.

http://dantri.com.vn/xa-hoi/vu-ca-bien-chet-o-mien-trung-mat-60-70-nam-chua-chac-da-phuc-hoi-20160510072948409.htm
 >> Đoàn công tác cùng nhóm thợ lặn thấy gì dưới đáy biển Quảng Bình?
 >> Ngư dân phát hiện cá chết xếp lớp dưới đáy biển Quảng Bình?


Các thợ lặn phát hiện hàu, vẹm, hải sâm... chết nhiều dưới đáy biển Quảng Bình, đang trong quá trình phân hủy (Ảnh: Đặng Tài)
Các thợ lặn phát hiện hàu, vẹm, hải sâm... chết nhiều dưới đáy biển Quảng Bình, đang trong quá trình phân hủy (Ảnh: Đặng Tài)
Trao đổi với phóng viên Dân trí, PGS.TSKH Nguyễn Tác An, Phó Chủ tịch Hội Khoa học Kỹ thuật biển Việt Nam, nguyên Viện trưởng Viện Hải dương học Nha Trang, cho rằng: “Đây không chỉ là thảm họa đối môi trường mà còn là thảm họa đối với sự phát triển của một nền kinh tế. Hệ sinh thái này, mất 60-70 chưa chắc đã phục hồi”.
Thưa PGS, trước đây cá biển chết hàng loạt và dạt vào bờ biển các tỉnh miền Trung; cách đây ít ngày ngư dân cho biết đã phát hiện nhiều mảng san hô, vẹm biển, ốc biển chết ở biển tỉnh Quảng Bình. Liệu đây có phải là thảm họa đối với môi trường biển hay không, thưa PGS?
Vấn đề chất thải công nghiệp mà thải ra biển thì đấy là tai họa rồi, dù thải ở đâu cũng là tai họa đối với tự nhiên. Do đó, phát triển kinh tế, phát triển công nghiệp là cần thiết nhưng con người phải quản lý, xử lý nó để làm sao những chất thải đó không gây độc hại cho môi trường.
Còn nếu không quản lý thành công thì nó sinh ra hậu quả, mà hậu quả không chỉ ngày một ngày hai, không chỉ một vùng hai vùng, mà nó sẽ khắp nơi. Đấy không những là thảm họa mà còn là thảm họa lớn nữa, không chỉ đối môi trường mà còn đối với sự phát triển của một nền kinh tế.
Ở nước ta từ trước đến nay, đã xảy ra hiện tượng san hô dưới đáy biển, ốc biển… chết nhiều như thế hay chưa, thưa PGS?
Dân người ta thấy nên nói là nhiều thế thôi, còn khoa học phải có định tính, định lượng. Từ xưa đến nay, san hô cũng có chết nhưng mà do hiện tượng nóng lên gọi là tẩy trắng san hô. Đó là một hiện tượng tự nhiên do biến đổi khí hậu. Còn san hô ven bờ cũng có chết do người ta phá, người ta làm công trình hoặc người ta khai thác để bán…
PGS có ý kiến như thế nào về nhóm nguyên nhân do con người trong sự việc này?
Tôi cho rằng, điều quan trọng nhất là khoa học phải xác định được là ai thải, thải cái gì, thải bao nhiêu và mức độ độc tính của những chất độc đó sẽ như thế nào và cách xử lý ra sao.
Thưa PGS, sau hiện tượng cá chết hàng loạt ở các tỉnh miền Trung, điều gì làm PGS lo ngại nhất đối với môi trường biển?
Vấn đề là phải xác định được nguyên nhân, tất nhiên khoa học không thể vội được nhưng mà cũng không thể quá lâu được. Vấn đề tôi lo ngại nhất là, sao những việc như thế này mà kết quả chưa được công bố?
Tìm được nguyên nhân rồi thì mình mới tìm cách xử lý nó, đề phòng nó. Mà nguyên nhân càng tìm ra sớm thì càng thể hiện tính khách quan, còn để lâu thì khó khăn hơn. Đây là việc cấp bách nhất cần tập trung sức lực phải làm.
Những chất thải tác động môi trường trong một phạm vi lớn thì nó sẽ để lại di chứng hệ sinh thái rất lớn, nó làm ảnh hưởng đến nguồn lợi rất lớn. Những con cá, con cua, con tôm… chết mình thấy nó lớn như vậy nhưng chỉ là phần nổi của tảng băng thôi. Cái nguy hiểm nhất là mình không thấy, cái đó mới là quyết định nền tảng của sự sống, nguồn lợi của sinh vật.
Con người bình thường thì 60-70 tuổi và 60-70 tuổi đối với một hệ sinh thái thì khó phục hồi, -PGS.TSKH Nguyễn Tác An
"Con người bình thường thì 60-70 tuổi và 60-70 tuổi đối với một hệ sinh thái thì khó phục hồi", -PGS.TSKH Nguyễn Tác An
PGS đang nói đến “di chứng hệ sinh thái là rất lớn”. Vậy liệu sự phục hồi của nó là có thể hay không?
Trong tự nhiên, bản thân nhiên nhiên có một chức năng là tự phục hồi nhưng lâu. Và khi môi trường không được cải thiện, luôn bị tác động của môi trường chất thải thì nó không phục hồi được. Con người phải xử lý được chất thải đấy và trả lại điều kiện sống, nhất là cho các chương trình sinh - lý - hóa hoạt động thì nó mới phục hồi được. Còn không trả lại điều kiện đấy thì nó sẽ hình thành lại những quá trình khác phù hợp điều kiện mới và cái đó thì lâu vô cùng.
Con người bình thường thì 60-70 tuổi và 60-70 tuổi đối với một hệ sinh thái thì khó phục hồi. Ở đây vấn đề rất quan trọng là sự phục hồi sinh thái, tái tạo sinh thái, ngoài chức năng của thiên nhiên (là lâu) thì con người phải giúp nó.
Do đó, vấn đề tác động, quản lý của con người rất quan trọng. Con người đã gây ra ô nhiễm thì phải xử lý ô nhiễm đó, làm mất cân bằng sinh thái thì phải tạo lại cân bằng sinh thái.
Xin cảm ơn PGS về cuộc trao đổi!
Viết Hảo (thực hiện)

Nhà cầm quyền tiếp tục chơi bài “lờ” trước thảm họa cá chết

Song Chi.
Báo chí quốc doanh mấy bữa nay hết nói về chuyện cá chết. Thay vào đó là chuyện đón tiếp Tổng thống Barack Obama sẽ qua thăm VN, chuyện bầu cử Quốc hội Việt Nam khóa 14 và làm thế nào để ngăn chặn “các thế lực thù địch” phá hoại bầu cử và hàng lô hàng lốc những vấn đề “thường ngày ở huyện” khác. Trên mạng mối quan tâm cá chết, đi biểu tình vẫn còn nhưng mọi người cũng đang chia trí vì chuyện mạng facebook bị chặn khi có khi không, chuyện rủ nhau không đi bầu, tẩy chay trò hề bầu cử của đảng, rồi nào chuẩn bị thư từ, kiến nghị gửi Obama, kêu gọi Obama quan tâm đến vấn đề nhân quyền, tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm…ở VN.
Trên đất nước này mỗi ngày có quá nhiều chuyện bất công, phi lý, và thảm kịch xảy ra, nên chuyện gì dù lớn đến đâu mà nếu người dân không tiếp tục theo dõi và lên tiếng thì rồi cũng “cứt trâu để lâu hóa bùn”. Và đó đúng là điều mà đảng và nhà nước cộng sản mong muốn.
Cho đến nay, đã gần hai tháng kể từ ngày phát hiện hiện tượng cá chết vào khoảng đầu tháng Tư, câu hỏi vì sao cá chết, vì sao biển bị nhiễm độc, ai gây ra và phải xử lý ra sao…vẫn không hề có câu trả lời.
Nếu là một chế độ tự do dân chủ pháp quyền, ở đó luật pháp là tối thượng và nhân dân thật sự có tiếng nói, có quyền bầu chọn cũng như tống cổ đảng/người cầm quyền thông qua lá phiếu, chính phủ sẽ phải nhanh chóng, tích cực tìm ra nguyên nhân và xử lý quyết liệt đến cùng. Cho dù phải đưa một số nhân vật tai to mặt lớn vào tù, hay kể cả Tổng thống, Thủ tướng có bị mất chức vì đã để xảy ra thảm họa cho đất nước, cho dân tộc, song sẽ cứu được sinh mạng của bao nhiêu con người, của hàng thế hệ.
Nhưng với chế độ độc tài đảng trị ở VN thì khác. Như từ trước tới giờ vẫn vậy, mỗi khi gặp một sự cố gì không giải quyết được, đảng và nhà nước cộng sản bèn chơi trò “lờ”, mặc cho mọi sự phẫn nộ, mọi lời chửi bới, mọi thái độ phản ứng của người dân cứ như rơi tuột vào cái hố đen im lặng không một tiếng vang cho đến khi người dân mệt mỏi, chán ngán và không lên tiếng nữa. Thế là xong. Chế độ này đã tồn tại suốt bao nhiêu năm qua là bởi cái trò “lờ” rất hiệu quả này.
Khi chơi trò “lờ” như vậy, nhà cầm quyền tự cho là họ đã khôn ngoan vì nếu đụng vào xử lý rốt ráo thì sẽ bứt dây động rừng. Ví dụ, nếu là công ty Formosa gây ra thảm họa, thì danh sách những ai phải chịu trách nhiệm chắc chắn không chỉ có những người thuộc tập đoàn Formosa, mà là tất cả những ai đã hồ hởi đón rước cái công ty này vào, đã ký tên, đã thông qua, rồi các hợp đồng ký kết giữa hai bên có chặt chẽ, đúng đắn về mặt pháp lý không hay bị sơ hở khiến bây giờ há miệng mắc quai…Đó là chưa nói Formosa bây giờ có còn chỉ là của Đài Loan hay lại có cả ông bạn vàng Trung Cộng góp mặt góp vốn vào đó.
Còn một giả thuyết nữa là biển bị nhiễm độc không chỉ vì Formosa xả thải, mà còn do Trung Cộng nhúng tay vào đầu độc biển VN như đã làm đối với vùng biển gần Palawan, hòn đảo của Philippines thuộc quần đảo Trường Sa đang tranh chấp, nhằm phá hoại công nghiệp đánh bắt cá ở đây, cắt đường mưu sinh của ngư dân trên đảo, từ đó xua đuổi ngư dân và dễ dàng chiếm đoạt. (“Philippines tố cáo Trung Quốc đổ hoá chất, đầu độc Biển Đông” (VOA), “Philippine Group Accuses China of Poisoning Disputed South China Sea Fish” (Breitbart). Nếu thật sự như vậy thì thì nhà cầm quyền VN lại càng co vòi, không dám mở miệng.
Để cứu vãn sự tồn vong của đảng, nhà cầm quyền quyết định chọn giải pháp im lặng, bao che cho những kẻ đã gây ra thảm họa cho đất nước, dân tộc thay vì đứng về phía nhân dân. Nhưng họ đã sai lầm bởi thảm họa lần này là quá lớn, và ảnh hưởng lâu dài đến cuộc sống cũng như sinh mạng của cả dân tộc VN, không chỉ hôm nay mà cả những thế hệ tương lai. Mà hậu quả cũng không phải chỉ người dân phải gánh chịu, mà cả nhà cầm quyền cũng đang phải lao đao.
Thứ nhất, khi chưa giải quyết được vấn đề thì người dân vẫn chưa dám ăn cá biển, ngư dân ra khơi hoặc không bắt được cá (vì cá chết quá nhiều), hoặc có bắt được cá thì cũng không bán được bao nhiêu. Hàng ngàn hàng vạn hộ ngư dân sẽ lâm vào cảnh túng thiếu, nợ nần, xã hội sẽ lại phải lo chuyện cứu đói cho ngư dân.
Hãy nhìn những bức ảnh đang lan truyền trên mạng vào ngày 22.5 này, ngư dân xã Song Ngọc, Quỳnh Lưu, Nghệ An làm đám tang cho cá, tiếp tục xuống đường với những câu hỏi nhức nhối:
- CHÍNH PHỦ ƠI
CÁ CHẾT BIỂN CHẾT VÀ CHÚNG TÔI ĐANG CHẾT
VÌ AI???
- RỪNG ĐÃ CHẾT VÀ BIỂN THÌ ĐANG CHẾT ...
NHỮNG CON THUYỀN NẰM NHỚ SÓNG KHƠI XA!
(hình lấy tử facebook của Tuyen Chí Nguyen (Anh Chí)
Ai sẽ trả lời cho họ? Không ai cả, tất nhiên, ở đất nước này, dưới chế độ này.
Khi ngư dân không thể ra khơi, những con thuyền phải nằm chờ trên bờ thì cũng có nghĩa là những ngày này lãnh hải VN gần như bị bỏ trống. Trước kia, chính những người ngư dân bình thường trên những con tàu nhỏ bé ấy mới là những người đóng vai trò xác nhận chủ quyền của VN trên biển, đồng thời canh giữ lãnh hải chỉ bằng sự có mặt của họ. Bây giờ, cùng lúc với việc Trung Cộng ra lệnh đơn phương cấm đánh bắt cá, mọi năm ngư dân Việt vẫn bất chấp lệnh và ra khơi nhưng năm nay phần lớn trong số họ phải nằm nhà.
Thế là Trung Cộng không cần đánh mà vẫn thắng. Nếu quả đúng là Trung Cộng đã âm thầm đổ hàng tấn chất độc xuống biển thì cái trò thâm độc, tàn ác đó đã thành công. Ngay cả sau vài tháng nữa khi Trung Cộng dỡ bỏ lệnh cấm đánh bắt cá như mọi năm, và hàng ngàn, hàng chục ngàn tàu cá của ngư dân Trung Quốc dưới sự yểm trợ của đủ loại tàu hải giám, ngư chính, tàu quân sự đội lốt dân sự ào ạt đổ ra biển Đông đánh bắt cá, thì ngư dân Việt vẫn chưa thể ra khơi, nếu biển vẫn còn bị nhiễm độc.
Nếu cứ nhìn vào diễn biến tình hình và suy nghĩ xem ai là kẻ được lợi nhất từ vụ biển bị nhiễm độc, thì cũng không thể trách tại sao chúng ta có quyền nghi ngờ là có bàn tay Trung Cộng nhúng vào. Song nếu muốn có kết luận chính xác thì phải có cuộc điều tra công phu, minh bạch nhằm tìm ra thủ phạm, tố cáo với thế giới và đưa thủ phạm ra tòa án của VN hoặc quốc tế, buộc phải bồi thường v.v…Là những việc mà chắc chắn nhà cầm quyền VN sẽ không làm.
Thứ hai, với hàng ngàn kilomet biển trải dải theo đất nước, VN là nước sống nhờ vào nền kinh tế biển khá nhiều. Khi chưa thể giải quyết dứt điểm vấn đề biển bị nhiễm độc, kinh tế VN sẽ bị ảnh hưởng, những ngành mua bán, chế biến, xuất nhập khẩu thủy hải sản cho tới công nghiệp làm muối, làm mắm…đểu bị lao đao. Đối với một nền kinh tế đang khó khăn, nợ quốc tế ngập đầu, đang phải vay nợ sau trả lãi nợ trước, bức tranh ngân sách chưa bao giở xấu đến thế…như hiện tại, thì VN sẽ khốn đốn. Và một khi kinh tế khốn đốn, nhà cầm quyền sẽ phải đối mặt với sự phẫn nộ của người dân.
Vấn đề cuối cùng, ai cũng biết, đó là theo thời gian, mức độ ô nhiễm sẽ càng lan rộng, ngấm xuống cát, xuống lòng đất, theo dòng nước chảy từ Nam ra Bắc và ngược lại. Có nghĩa là người Việt sẽ phải đối diện với một thực tế là biển chỗ nào cũng có nguy cơ bị nhiễm độc, và không chỉ hải sản mà cả muối cũng có thể bị độc. Sẽ đến một ngày VN phải nhập khẩu cả cá, cả muối mà ăn. Còn nếu cứ ăn vào thì hoặc bị trúng độc ngay hoặc chất độc sẽ tích tụ lâu dài trong cơ thề dẫn đến ung thư, sinh ra những đứa trẻ chậm phát triển, dị dạng, quái thai…
Thái độ của nhà cầm quyền đã quá rõ, không thể biện minh hay lý giải theo bất cứ chiều kích nào khác. Rằng họ đã quyết định đánh bài lờ, bỏ mặc đất nước, nhân dân trước thảm họa, chỉ chăm chăm lo bảo vệ chế độ, bào vệ sự tồn tại của đảng bằng mọi giá. Để làm được điều đó, nhà cầm quyền sẵn sàng bao che cho những kẻ gây ra thảm họa biển chết, sẵn sàng bịt miệng báo chí, dư luận, tung công an chìm, công an nổi, côn đồ các loại đàn áp người dân, đánh không chừa cả phụ nữ, trẻ con nếu họ xuống đường biểu tình hoặc lên tiếng phản đối…Sẵn sàng bỏ ra vài ngàn tỷ VNĐ cho một trò hề bẩu cử nhưng để tốn tiền tìm ra nguyên nhân thảm họa, kiện cáo hoặc xử lý thủ phạm thì lại không làm.
Một chế độ phi nhân và sắt máu, chỉ biết đặt quyền lợi ủa đảng và của chính nó lên trên quyền lợi của nhân dân, đất nước thì sẽ luôn luôn ứng xử như thế, đừng mong chờ họ sẽ tự hay đổi. Chi khi nào sức ép của nhân dân đủ mạnh để buộc họ phải thay đổi hoặc thay thế một chế độ khác mà thôi.
Chính vì vậy người Việt cần phải tiếp tục lên tiếng. Bằng cách này cách khác. Không thể để cho nhà cầm quyền đánh bài lờ. Báo chí quốc doanh thì coi như đã lơ, chạy theo những vấn đề khác. Chỉ còn lại báo chí ngoài luồng, các trang mạng xã hội là nơi để tất cả những ai có lương tâm tiếp tục nhắc nhở mọi người đừng bỏ cuộc, phải tiếp tục đấu tranh cho đến khi nào nhà cầm quyền phải minh bạch, xử lý rốt ráo vấn đề, nếu không muốn đối mặt với làn sóng phẫn nộ của nhân dân.
Không ai, dù là ông Barack Obama, chính phủ Hoa Kỳ hay toàn bộ các nước châu Âu cứu được VN. Mọi vấn đề của VN, người Việt phải tự đứng lên giải quyết trước khi thế giới có thể thò bàn tay hỗ trợ, giúp đỡ phần nào. Và thảm họa lần này cũng vậy.

Thành công trong chuyến thăm Việt Nam của ông Obama

NGUYỄN TƯỜNG THỤY
Nay ông đi rồi, ngày mai vẫn như mọi ngày*
Tôi xin mượn giai điệu của một bài hát nói về người lính Bắc Việt lên đường vào miền Nam chiến đấu để diễn tả tâm trạng của mình và của rất nhiều người người Việt Nam lúc này. 
Trưa nay, Sài Gòn thay mặt cả nước tiễn Ngài Tổng thống Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ Obama, tôi có một cảm giác trống trải đến mênh mông. Hà Nội, rồi Sài Gòn, mỗi thành phố được hân hoan một ngày rưỡi, một ngày. 
Tôi có mấy câu thơ đề ảnh ông Obama vẫy chào tạm biệt Sài Gòn, tạm biệt Việt Nam trong hình dưới đây:
Chuyến thăm Việt Nam của ông Obama không có một kết quả gì cụ thể trừ việc Mỹ dỡ bỏ cấm vận bán vũ khí sát thương, điều mà không mấy ai quan tâm. Không có hứa hẹn gì về tù nhân lương tâm. Việc thả Linh mục Nguyễn Văn Lý, một tù nhân già yếu, bệnh tật trước 2 tháng không làm cho ai thỏa mãn. Không có một hy vọng nào cho Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Văn Đài… và đặc biệt là Trần Huỳnh Duy Thức với án16 năm tù. Anh tuyên bố tuyệt thực vô thời hạn vào thời điểm đúng 7 năm anh bị bắt 24/5 và cũng đúng vào lúc ông Obama đang ở thăm Việt Nam.
Không có tái cam kết nào về nhân quyền, về việc chấp nhận công đoàn độc lập và các tổ chức xã hội dân sự, về chống tra tấn…
Sự kiện biển Miền Trung bị đầu độc dẫn đến 3 đợt biểu tình và 3 ngày chủ nhật liên tiếp trên toàn quốc tạm gác lại để chào mừng ông Obama, không được nhắc đến một chữ.
Điều này, trước chuyến đi của ông Obama, dư luận cũng không trông ngóng gì nhiều. Việt Nam Thời Báo có bài Đừng trông chờ nhiều ở chuyến đi thăm của ông Obama…
“Chúng ta không nên trông chờ nhiều ở chuyến đi thăm Việt Nam lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng của tổng thống Mỹ Obama, một chuyến đi làm việc và làm khách của chính quyền VN, chứ không phải là một ông Nhân Quyền mà các nhà dân chủ ở Việt Nam chờ đợi. 
Lại càng không thể là một bước đột phá cho các quyền con người, cũng như không thể làm cho các tù nhân lương tâm đột ngột lũ lượt ra khỏi tù được. Mặc dù ông có thể làm nhiều hơn những gì ông đã làm”.
Chuyến thăm Việt Nam của ông Obama có vẻ như đơn thuần là một chuyến thăm ngoại giao trước khi ông hết nhiệm kỳ vì không thể để dành đến kỳ sau khi mà Hiến pháp Hoa Kỳ không cho phép ông ứng cử nhiệm kỳ thứ 3. Nhìn ở một góc độ nào đó, nó gần giống như việc ông Tổng thanh tra Nguyễn Văn Truyền trước khi nghỉ hưu bổ nhiệm hàng loạt cán bộ.
Ngày mai vẫn như mọi ngày. Việc đàn áp dân chủ vẫn tiếp tục. Sẽ lại bắt bớ, đánh đập. Sẽ lại canh chặn những người hoạt động xã hội dân sự một cách vô pháp. Đảng CSVN sẽ lại ngang nhiên dùng luật rừng rú để cai trị đất nước. Cuộc đấu tranh với mục tiêu dân chủ hóa đất nước, giành lại quyền con người còn nhiều cam go và nhiều hy sinh, mất mát. Thông điệp của ông Obama: Tương lai đất nước các bạn do chính các bạn quyết định. Điều này đúng và không mới nhưng nó mang tính nhắc nhở. Những người hoạt động dân chủ chưa bao giờ ỷ lại vào Phương Tây nhưng rõ ràng sự tranh thủ sự ủng hộ của các nước văn minh, dân chủ là một điều chính đáng. 
Đâu là thành công?
Dù vậy, sự thành công trong chuyến thăm Việt Nam của người đứng đầu Nhà Trắng lại nằm trong một ý nghĩa khác. Dẫu không giải quyết vấn đề gì cụ thể nhưng bài nói chuyện với công chúng của ông Obama tại Hà Nội và Sài Gòn có một giá trị rất lớn. Bằng lối diễn đạt trôi chảy, tự tin, khéo léo trên nền tảng kiến thức sâu rộng, ông đã truyền cảm hứng cho người Việt Nam về những giá trị Mỹ và thức dậy những giá trị Việt lâu nay bị bỏ quên. Ông đã làm cho người Việt Nam hiểu Mỹ hơn. Bài nói chuyện tạo hiệu quả đến mức, Facebookker Ngoc Nhi Nguyen cho rằng “Nếu người dân miền Bắc được nghe Tổng thống Mỹ nói chuyện từ năm 1945 thì sẽ không bao giờ có chiến tranh Việt Nam” .
Có thể coi sự kiện thăm Việt Nam của Tổng thống Mỹ lần này là một cuộc trưng cầu dân ý về việc chọn dân chủ hay chế độ độc tài.
Trong khi Chủ tịch nước tiếp đón tổng thống Mỹ với nghi thức tối thiểu và thái độ lãnh đạm rất khó hiểu thì người dân Hà Nội Sài Gòn đã bỏ hết công việc, tràn ra đường đón Ông với tất cả sự chân thành, ngưỡng mộ, cuồng nhiệt.
Không thể đổ cho hàng chục nghìn người xuống đường chào đón Tổng thống Mỹ là do thế lực thù địch hay Việt Tân xúi bẩy, thuê bằng tiền. Đó chính thực là lòng dân.
Họ ngưỡng mộ ông Obama không chỉ vì ông tài giỏi, uyên bác, vì ông bình dị, chân thành mà cái chính vì ông là hiện thân của giá trị Mỹ. Có lẽ hiếm có một quốc gia nào mà dân chúng đón tổng thống Mỹ nồng nhiệt như vậy. Ông đặt chân đến Hà Nội, đặt chân đến Sài Gòn, tất cả đều vỡ òa. Hẳn là nhiều người, kể cả các nhà lãnh đạo không tưởng tượng nổi dân chúng Việt nam lại cuồng nhiệt khi đón Tổng thống Mỹ đến thế. Và khi điều ấy xảy ra thì lại thấy dễ hiểu: đó là cơn khát dân chủ của người Việt được dịp bùng phát.
Hóa ra, cái gọi là ổn định chính trị chỉ là giả tạo. Người dân dù đã được tuyên truyền nhồi nhét đủ kiểu về một chế độ dân chủ gấp vạn lần tư bản, về một thiên đường phía trước và các nhà độc tài tưởng đã lừa được họ thì qua sự kiện đón Tổng thống Mỹ cho thấy họ đang khao khát tự do, khao khát một nền dân chủ nghị viện. Sinh ra trên đời, ai lại không muốn tự do dân chủ, dù là người châu Á hay người Âu - Mỹ. Nói dân chủ mỗi nước có đặc thù riêng chỉ là ngụy biện. Không thể nói dân các người muốn bình đẳng, còn dân tôi ưa được đè đầu cưỡi cổ.
Hóa ra nói dân tin vào đảng, yêu chủ nghĩa xã hội cũng chỉ là tự trấn an. Hóa ra tuyên truyền Trung Quốc là bạn, Mỹ là kẻ thù không thể thấm vào được lòng dân. Điều trớ trêu là trong quá khứ, Trung Quốc từng giúp Việt Nam đánh Mỹ, thế mà giờ đây, người Việt Nam ghét bạn chiến đấu cũ bao nhiêu thì lại yêu cựu thù bấy nhiêu.
Người Việt Nam đón Tổng thống Mỹ...
... và đón Chủ tịch Trung Quốc

Có lẽ trước khi mời Obama sang Việt nam, những nhà lãnh đạo Việt Nam không thể tưởng tượng được, dân chúng lại cuồng Mỹ đến thế. Điều này làm cho những người hoạt động dân chủ vững tâm hơn, tin tưởng vào con đường mình lựa chọn hơn. Còn với nhà cầm quyền Việt Nam, chắc hẳn, họ sẽ phải suy nghĩ lại đường lối và phép cai trị của mình.
Đó là thành công, thành công rất lớn và cơ bản trong chuyến thăm Việt Nam của Tổng thống Mỹ lần này.

25/5/2016

Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

Obama Pushes for Better Rights in Vietnam After Arms Deal

Foster Klug and Nancy Benac/Associated Press,Time Tue, May 24 4:34 AM PDT