Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014


Hãy bỏ phiếu bầu chọn Vân Lê cho nhiệm kỳ 2 của cô vào chức vụ Ủy viên Giáo dục của Học Khu East Side Union District vào ngày 4/11/2014 sắp tới đȃy.

 


Cách làm me chua ở VN, mình thường mua về nấu canh chua !!!
    
Me hàng ngày mình mua về để nấu canh chua, mứt các loại...ăn vào miệng mà lại được sơ chế thế này thì khủng khiếp quá. Đúng là khuất mắt thì chẳng ai biết. May mà mà có bạn Minh Tri chụp lại cảnh tượng này. Chắc chắn là cơ sở sản xuất me này sẽ bị các bác bên ATVSTP đến làm việc rồi.


Công nghệ làm me bằng chân cực bẩn đã được phóng viên ghi lại.
Những đôi chân trần đi qua đi lại trên nền chợ đầy bùn đất, rác rưởi, ruồi nhặng, rồi chính chân đó lại vô tư đạp, nhào me vắt để bán cho khách.

Đôi chân cực bẩn đã nhúng vào gia vị quen thuộc của bữa ăn người Việt

7 giờ sáng 17-9-2014, phóng viên có mặt tại chợ đầu mối nông sản thực phẩm Thủ Đức, TP.HCM và chứng kiến cảnh sơ chế me vắt (gia vị nấu ăn) ở đây vô cùng mất vệ sinh.

Sự việc diễn ra tại sạp Thành Đạt, ở khu chợ A. Sạp này chuyên kinh doanh các loại rau củ, gia vị. Năm người: hai nam, ba nữ tất bật nhận hàng trăm bao me đóng trong bao tải từ xe tải rồi đem cho vào máy đánh tơi. Me đánh tơi được chất ngổn ngang trên nền sạp. 


Những đôi chân trần đi qua đi lại trên nền chợ đầy bùn đất, rác rưởi, ruồi nhặng, rồi cứ thể thản nhiên giẫm thẳng lên những đống me vừa được đánh tơi.
Ngay sau đó, số me này được đóng gói vào các bao nilông gọn gàng, đẹp mắt.


Đến hơn 8 giờ sáng, công đoạn đánh tơi me ở đây xong xuôi cũng là lúc các tiểu thương đến lấy hàng đem về bán ở các chợ lẻ.

Cứ thế, không biết bao nhiêu tấn me đã bị giẫm đạp dưới những đôi chân trần mất vệ sinh này, để rồi được đóng vào những gói đẹp đẽ, bán cho người tiêu dùng nêm nếm vào những món ăn hằng ngày.

Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2014


Thực phẩm độc hại, mất vệ sinh.
Cái bánh này làm tại Chinatown, Oakland Ca. Người tiêu dùng đã mua 2 cái, đựng trong cùng một bao nylon. Khi về nhà họ dã ăn một cái bánh, và để dư lại một cái. Cái bánh để dành này, ngay chiều tối hôm ấy đã biến màu đen và đầy mốc đen như ảnh chụp. Ảnh chụp ngày thứ Bảy, hai ngày sau khi mua bánh. Ảnh chụp Hoàng Hoa, Saigonfilms 09/21/2014



Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014

Thiệp Mời Tái Tranh Cử và Sinh Nhật của Vân Lê 08/24/2014

Hoàng Hoa: K/g Thiệp Mời Tái Tranh Cử và Sinh Nhật của Vân Lê 08/24/2014
Chúc mừng Ngày Sinh Nhật thật Hạnh Phúc đến với Cẩm Vân,
Chúc Cẩm Vân đạt thành mọi ý nguyện thành công trong kỳ tái tranh cử vào chức vụ Ủy viên Học Khu East Side Union (East Side Union High School Board District) vào tháng 11 sắp đến
Hoàng Hoa,
Trưởng Ban Biên Tập SaigonFilms.com

Thiệp Mời Tái Tranh Cử và Sinh Nhật của Vân Lê 08/24/2014


Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014

Nhà báo Lý Kiến Trúc phỏng vấn Tướng Nguyễn Cao Kỳ ngày 10 tháng 12 năm 2002


Nhà báo Lý Kiến Trúc phỏng vấn Tướng Nguyễn Cao Kỳ ngày 10 tháng 12 năm 2002

Source: http://quandiemvietnam.blogspot.com/2014/05/le-tuong-niem-quoc-han-30-4-tai-little.html  


Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014

Nhật Ký Trên Biên Giới Việt-Trung 1885-1887,
Thép Ɖã Tôi Trong Lửa


Ôi tổ quốc ta đã nghe lời réo gọi,
Trong oán hờn trong máu lửa ngụt trời,

Tổ quốc ơi ta đã nghe lời sông núi,
Lời hận thù còn vang trong con tim này,
Ta đi chiến đấu quyết đánh tan quȃn bạo tàn,
Bảo vệ Việt Nam, quê hương ta.

Tôi quen anh khi tôi vừa xong năm thứ nhất MGP của Ɖại Học Khoa Học Saigon và nộp đơn tình nguyện vào Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam tại Ɖà Lạt. Anh người quê quán Nam Ɖịnh theo cha mẹ di cư vào Nam năm 1954 khi anh lên 4. Khói lửa chiến tranh lan tràn khắp mọi miền đất nước, nên ở những năm lớn lên, cha mẹ anh mong anh học hành thành tài để giúp nước. Tôi ở chung xóm với anh ở quận Bình Thới Saigon, hai nhà cách nhau khoảng 100 thước, tuy những năm cùng học chung dưới mái trường Chu Văn An, nhưng vì khác lớp, chúng tôi chẳng bao giờ quen nhau.
Khi địch tấn công đợt hai vào thủ đô Saigon vào đúng ngày sinh nhật của tôi, mẹ cha tôi gồng gánh dẫn dắt anh em tôi tìm nơi lánh nạn. Ngày gia đình tôi trở về mới nhận ra gia đình chúng tôi thoát chết, máy bay trực thăng Mỹ đã bắn nát mái tôn (tole) nhà, nếu ở bên trong nhà nhìn lên nóc lổ chỗ vết đạn như đan lưới. Bộ kaki vàng với chiếc mũ calô của tôi Sinh viên Phòng Vệ Thủ Ɖô đã bị bắn lủng nhiều dấu đạn. Mẹ cha tôi không muốn tôi ở nhà về đêm vì đêm nào cũng vậy gia đình chúng tôi nghe có tiếng nhiều người đi phía sau nhà hát điệu “sol đố mì” của Việt Cộng, hơn thế nữa mẹ cha tôi cho phép tôi đi vào quȃn đội vì hai ông bà nói rằng tôi đã lớn và cho tôi quyền quyết định.
Tôi đã nộp đơn vào Trường Võ Bị Quốc Gia cho năm ấy, nhưng tôi chờ mãi không thấy thơ cho biết số báo danh. Một người phát thơ, có lần tôi đã gặp, báo cho tôi biết cùng xóm tôi có một người có số báo danh. Tôi lần theo địa chỉ nhà này và gặp được anh và gia đình anh. Anh tên Nguyễn Bình Riên sinh năm 1950 tại Nam Ɖịnh. Giờ đȃy tôi viết những giòng chữ này về anh để vinh danh anh, để thương nhớ cho anh vì nếu không có sự hy sinh cao quý của anh dành cho tôi khi các chiến trường càng lúc trở nên ác liệt và sau cùng anh đã hy sinh tính mạng anh trên chiến trường quȃn khu 2 những ngày cuối tháng Tư 1975 năm ấy thì tác phẩm Nhật Ký Trên Biên Giới Việt-Trung 1885-1887 sẽ không bao giờ hiện thực.
Cuối năm 1968 sau khi đậu kỳ thi tuyển và Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam, anh em chúng tôi đã gặp nhau tại Trại Mát, Ɖà Lạt với biết bao tȃm sự lý tưởng và hoài bảo. Ɖặt chȃn vào Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam trên ngọn đồi 1515 và sau đó chúng tôi tiếp tục khóa học 4 năm với biết bao thȃn thương và kỷ niệm. Những ngày phép về với gia đình tại Sàigòn, tôi thường đến với gia đình anh và thường ăn cơm với gia đình anh. Những món ăn mà tôi thích nhất ở nhà anh thường ăn là rau muống luộc, nước luộc rau muống được vắt chanh vào, thịt gà luộc chặt ra từng miếng, chấm với nước mắm không pha chế. Thỉnh thoảng ông cụ thȃn sinh anh có món giò lụa hay giò chả cho bửa ăn, tôi rất thích món ăn người Bắc. Ông Bà thȃn sinh anh thương xem tôi như người con trong gia đình và tin rằng tôi là người bạn tốt của anh. Thời gian này, anh có một phòng riêng trên lầu và tại đó tôi khám phá anh có vẽ tranh ảnh trong đó có bức ảnh Vua Quang Trung và Kiếm Cung Kinh Sử. Ɖặc biệt, chúng tôi thường bàn luận về chiến tranh, binh thư, chuyện Tam Quốc, chuyện Ɖông Chȃu Liệt Quốc bên Tàu và có nhiều đêm anh em chúng tôi lắng nghe các buổi phát thanh của đài Bắc Kinh về Chiến Tranh của Mao Trạch Ɖông để nhận xét về quan điểm chiến tranh của Mao. Rời mái trường Võ Bị, chúng tôi trở lại Saigòn để học anh văn cho tài khóa du học Mỹ 1975, nhƯng đầu năm 1973 khi Mỹ ký Hiệp Ɖịnh Paris 1973 với Việt Cộng thì tài khóa du học bị hủy bỏ. Anh em chúng tôi về Bộ Tổng Tham Mưu để chọn đơn vị phục vụ tại chiến trường. Anh và tôi đã trao đổi đơn vị cho nhau vì anh muốn tôi vẫn còn có dịp đi Mỹ du học. Sau đó anh ra Diêu Trì để trình diện Bộ Tư Lệnh Sư đoàn 22BB, còn tôi ra Dục Mỹ để trình diện Trường Pháo Binh.
Tháng 4 năm 1975, khi Bộ Tư Lệnh Sư đoàn 22 rút lui về đóng quȃn tại Long An, gia đình có đến tìm tin tức anh, nhƯng không ai trong Sư đoàn 22 biết tin anh. Ɖại úy Nguyễn Bình Riên được ghi nhận mất tích trên chiến trường Quȃn khu 2 trước khi Sư đoàn 22 rút lui về đóng quȃn tại Long An.
Nguyễn Bình Riên 1950-1975, người bạn thȃn thời thơ ấu của tôi, người bạn chiến đấu với hoài bảo lý tưởng cho tổ quốc chung bước với tôi và những người trai hào hùng khác đã theo tiếng gọi thiêng liêng của tổ quốc Việt Nam mà lên đường chấp nhận kiếm cung tang bồng và cuộc sống da ngựa bọc thȃy, sự hy sinh cao quý của anh tôi mãi mãi khắc ghi trong tȃm khảm. Ngày nay, tác phẩm Nhật Ký Trên Biên Giới Việt-Trung 1885-1887 của Dr Paul Néis đã mãi mãi đi vào lịch sử và được nhiều người Việt trên Thế giới lắng nghe qua giọng đọc của Nam Dao từ nước Úc, tôi xin ghi vào tác phẩm cao quý này của dȃn tộc Việt Nam dấu ấn trang trọng nhất sự biết ơn sȃu xa của tôi dành cho người con yêu thương của dȃn tộc đã anh dũng hy sinh cuộc sống mình trên chiến trường quȃn khu 2 của Việt Nam Cộng Hoà để cho tác phẩm cao quý này của dȃn tộc Việt Nam trở thành hiện thực.
Hoàng Hoa (Sông Hồng)
Mountain View, Ca USA 06122014