Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Chị Cẩm Vân bơi trên biển vùng Vịnh đến đảo Alcatraz ngày 2 tháng 10, 2004 để cổ động yễm trợ cho Chương Trình Chống Bạo Hành trong Gia đình (Asian Women Shelter)



Phần 1:
Chị Cẩm Vân bơi trên biển vùng Vịnh đến đảo Alcatraz ngày 2 tháng 10, 2004 để cổ động yễm trợ cho Chương Trình Chống Bạo Hành trong Gia đình (Asian Women's Shelter)
Về một người phụ nữ San Jose (phần 1)
Tôi đã là một người bơi lội thành thạo, ngay cả từ trong đời quȃn ngũ. Bước vào cuộc đời lang bạt lưu đày chính trên quê hương tôi, tôi đã bơi vưọt qua những quảng sông dài trên thượng nguồn sông Bé trong một lần cháy rừng ven “đòan 500,” một ám số dành cho khu tập trung cải tạo Phước Long giáp ranh Bù Gia Mập vào năm 1977. Những năm sau tù đày, tôi đã đi trên những chuyến phiêu bạt “buôn củi” tận trên nguồn sông Ɖồng Nai, khi chiều rộng sông chỉ còn là 10 thước với những đêm giang hồ trong những quán đêm ven sông khi bóng tối vȃy hãm chung quanh tôi, khiến tôi trở thành những người cô đơn bên chén rượu giữa khuya thực sự vô quê hương, vô tổ quốc và vô vọng! Tôi trở thành người bơi lội giõi mà cho dù những đợt sóng cao, giữa cơn gió dȃng sóng vẫn không hề nao núng.
Thế nhưng, những năm tháng ở Mỹ tôi mới cảm thấy sự bơi lội ấy của tôi chỉ là dành cho tự vệ, cho chính bản thȃn tôi và điều ấy, ai cũng có thể rèn luyện để bơi giõi. Nó chẳng có gì đȃu là đáng khȃm phục.
Trong một lần tìm hiểu về những điều đặc biệt ở San Jose, tôi đã khám phá ra những bức ảnh kỳ lạ về một người phụ nữ Việt Nam đã bơi vượt qua một vùng biển trong Vịnh San Francisco để đến đảo Alcatraz vào tháng 10 năm 2004 với mục đích cổ động cho chương trình chống bạo hành trong gia đình có tên Asian Women Shelter. Cuộc bơi ngang vùng biển hẹp dài khoảng 500m, với nhiều ghe thuyền cứu nạn, nhưng điều đó không có ý nghῖa, điều có ý nghῖa nhất là người phụ nữ này với một khuôn mặt thật hiều hậu đã thể hiện hành động can đảm và cao thượng cho và vì tha nhȃn nhiều hơn là một cuộc bơi thể thao vì phần thưởng và tên tuổi. Nhiều năm tháng sau, tôi vẫn chưa nghe thấy một cuộc bơi nào như vậy, và cũng chưa thấy một người đàn ông hay thanh niên nào thử làm một cuộc bơi trong tình huống như vậy cho tha nhȃn.
Những tấm ảnh ngày nào đó tôi vẫn giữ yên trong máy computer, nhưng tôi vẫn nhớ sự hiện hữu của nó cho đến một hôm khi sực nghῖ về những mùa Tết Trung Thu (Children’s Moon Festival) và hình ảnh của người phụ nữ hiền hậu ăn nói thật nhẹ nhàng đó đã thức thật khuya ở lại với phu quȃn chị và vài người thȃn quen trên sȃn công viên Chavez ở downtown San Jose, sau khi mọi người đã ra về, nhặt từng miếng rác trên một sân cỏ lớn sau một ngày vất vã cho Tết Trung Thu Nhi Ɖồng, và hằng năm Tết Trung Thu nào cũng vậy thì tôi bất giác không thể dằn được lòng khȃm phục. Tôi thử cố gắng viết vài nét về chị Cẩm Vân, vốn dῖ tôi không phải một người thành thạo viết lách, nhƯng những suy tư đơn giãn của tôi về chị hy vọng là nét phác hoạ thật dễ thương về chị và giúp quý độc giả của tôi biết thêm về người phụ nữ can đảm này.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét