Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

Sách Bên Thắng Cuộc là loại sách “Mẹ Mìn”
Trích đoạn phần II (cải tạo)

Ngày 15-6-1975, báo Sài Gòn Giải Phóng xã luận tiếp:
“Hòa hợp là một chính sách lớn của cách mạng. Muốn hoà hợp dân tộc thì điều cơ bản và đầu tiên là phải làm sao cho mọi thành viên trong cộng đồng dân tộc có một lập trường thống nhất làm cơ sở. Giặc Mỹ và bọn tay sai bán nước dã dùng một chính sách chia rẽ tệ hại nhất. Chúng gây thù hằn giữa các thành viên của dân tộc, giữa các tôn giáo, giữa các địa phương.

Chúng cố tình chia cắt nước ta… Nguy hiểm hơn cả là chúng đã dùng mọi thủ đoạn để nhồi nhét vào đầu óc của một số người chủ nghĩa chống cộng điên cuồng để làm bình phong che dấu mục đích xâm lược. Bởi vì chúng biết rằng những người cộng sản là những người yêu nước nhứt, là những người chống đế quốc quyết liệt nhứt…

Làm sao có thể hoà hợp giữa những người yêu nước với những người chống lại tổquốc, dù dưới bất cứ hình thức nào và nhãn hiệu nào? Súng đã nộp mà tư tưởng chống cách mạng vẫn còn thì hoà hợp làm sao được?... Vì vậy, hoà hợp dân tộc là trước hết, họ phải gột sạch những nọc độc tư tưởng giặc Mỹ đã gieo rắc, từng bước tiếp thu ánh sáng chính nghĩa của dân tộc.

Đợt học tập tổ chức cho binh sỹ nguỵ quân, nguỵ quyền hiện nay đã mở ra cho họ một cơ hội tốt để làm việc đó. Qua học tập, họ phải thấy cho rõ âm mưu và tội ác của giặc Mỹ và tay sai, phải nhận ra chính sách khoan hồng đầy nhân nghĩa của cách mạng, phải thấy hết lỗi lầm của mình đối với dân tộc và con đường tất yếu họ phải đi từ đây để làm lại cuộc đời, trở thành người công dân Việt Nam chân chính.

Đó là con đường duy nhất đưa họ đi đến hoà hợp với đông đảo các tầng lớp nhân dân” Cho tới đầu thập niên 1990, quan điểm của Đảng về việc tập trung cải tạo vẫn còn khắc nghiệt.
Thông báo ngay
20-2-1991 của Ban Tư tưởng Văn hóa Trung ương “Vê nhưng luân điệu xuyên tac cua Bui Tin trên đai BBC” viết: “Viêc cai tao nhưng phân tư đa gây nhiêu tội ác hoặc còn mang nặng tư tưởng chống cộng, thù địch quyết liệt với cách mạng thi hoàn toàn không phải la vi phạm nhân quyên, càng không phai là việc làm trái với chính sách hàa hợp, hòa giai dân tôc mà chính là viêc làm cần thiết để bảo vệ nhân quyền cho mọi người và để tăng cường hòa hơp dân tộc” .
Đúng như ông Võ Văn Kiệt thừa nhận, đòi hỏi những sỹ quan thua trận “tiếp thu ánh sáng chính nghĩa” từ những người đưa mình vào tù là một yêu cầu quá cao. Cán bộ quản giáo miền Bắc, những người trực tiếp giáo dục lại các “ngụy quân và ngụy quyền” là những người lớn lên trong một xã hội hoàn toàn khép kín.


Quý vị hãy tỉnh táo mà phân tích đoạn trên đây để thấy chuyện gì đang xảy ra cho thế hệ trè mai sau . . .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét