Thứ Năm, 3 tháng 2, 2011

Thư Xuân Gửi Anh Chị Tù Chính Trị Việt Nam
“Cách đây đúng ba mươi nǎm, sáng 28 Tết nǎm 1981, một toán 7 người tù cải tạo chính trị được cộng sản Việt Nam trả tự do tại nhà tù Xuân Lộc trong khi họ ngồi xếp hàng trước cánh cổng gổ đồ sộ như thời Trung cổ của trại giam chờ được dẫn đi lao động cùng với 32 đội tù cải tạo. Tôi là người tù cuối cùng bước ra khỏi nhà tù Xuân Lộc trong cuộc trả tự do nǎm ấy, người bạn tù đồng hành tôi gặp gỡ cuối cùng là một người tù chính trị là một viên chức chính quyền của chế độ Việt Nam Cộng Hoà, anh ấy trạc tuổi 60, cụt một chân ngồi nghỉ bên vệ đường. Tôi đã dìu anh ấy đi với chiếc nạng gỗ ra bến xe lam Ông Đồn để đón xe đò về Sàigòn, chúng tôi chia tay nhau tại ngã ba Vũng Tàu – Sàigòn với những lời chúc Tết và bịn rịn chia tay và từ đó tôi không bao giờ gặp lại anh. Hình ảnh trại tù Xuân Lộc gồm ba khu A., B, C, và đồi Phượng Vĩ cùng với một buổi chiều nhìn đoàn cải tạo được Việt cộng cho di chuyển từ Hà Nam Ninh bằng xe lửa, họ trong bộ quần áo nâu có sọc đi bộ một hàng dài từ ga xe lửa Xuân Lộc tiến vào Z30A trong sương chiều bụi mù giống như trong phim người tù khổ sai Papillon đã từ lâu chìm trong ký ức giờ đây được hâm nóng lại trong tâm trí tôi.”
Hôm nay trở lại mùa Xuân Tân Mão nǎm 2011 giữa khi đất nước đắm mình trong giông tố và đau khổ trên khắp mọi miền đất nước, tôi chạnh nghĩ về thân phận khốn khổ bị đày ải, tra tấn từ nhục hình đến tinh thần của hàng trǎm, có thể hàng ngàn tù chính trị tại Việt Nam hiện nay bị giam hãm từ trại tù Xuân Lộc đến trại Nam Hà, … mà đau xót. Những tù nhân chính trị bị giam trong nhà đỏ, giam trong connex, hay trong gông cùm suốt nhiều nǎm tháng đến độ mắt bị mù loà, chân tay run rẩy, thân thể bịnh hoạn không được thuốc men chữa trị. Đói không có cơm ǎn, sinh hoạt hạn chế, bóp nghẹt, cuộc sống dơ bẩn nhớp nhuốc, giam giữ gần môi trường độc hại như khói hơi nhôm, ốc xít, chì, phân nước tiểu… do chính sách trại tù của công an cộng sản Việt Nam nhằm giết chết dần mòn những con người đối kháng. Những loại gạo chúng cho ǎn có khi bị mục thiếu sinh tố, đôi lúc có lẫn cát làm gẩy rǎng, … Công an csvn đánh nạn nhân bề hội đồng chúng có thể tra tấn dã man, đá vào bụng, vào chổ kín, đấm vào ngực nạn nhân gây chấn thương lâu dài về sau. Chúng cũng có thể xử dụng các tù nhân hình sự hạ nhục tù chính trị nữ bằng cách xé quần áo, đánh vào mặt gây thương tích lên khuôn mặt người tù chính trị nữ.
Bất luận các tù nhân chính trị bị bắt trong trường hợp nào các anh chị cũng cần phải có công lý xét xử phân minh, đó là nói về một chế độ vǎn minh và có vǎn hoá. Việt Nam là một đất nước đầy dẫy tội ác và vô đạo do chế độ cộng sản Việt Nam gây ra trong suốt 61 nǎm chúng cai trị, giờ đây manh nha một chế độ cha truyền con nối, chúng từng chứng tỏ một chính sách luật pháp không công bằng, không cho bất cứ nghi can nào được có luật sư biện hộ và sẳn sàng bóp cổ, bịt miệng người dân muốn nói. Trong mọi trường hợp, phiên toà chỉ là sự xác nhận một bản án có sẳn khi nghi can là mối nguy hiểm cho chế độ. Có khi cộng sản Việt Nam tạo dựng những bằng cớ giả để bắt giữ một cá nhân, có khi chúng tự tiện xét nhà tịch thu mọi thứ mà chúng cho là bằng cớ hoặc tài liệu nguy hiểm chống phá chế độ. Người tù chính trị có thể là những người viết báo tự do, tố cáo tham nhũng, nhẹ thì chúng giam giữ suốt đời trong trại giam kiên cố, nặng hơn thì chúng tạt át xít vào mặt hoặc thanh toán bằng đốt lửa thiêu sống, nếu không có cơ hội ám hại như trên, chúng có thể bày trò đụng xe gây sát thương, còn nếu muốn dằn mặt chúng có thể tấn công giả dạng du đảng ném đá bể xe, dùng cây đập vào mặt gây thương tích trầm trọng, giả dạng cô đồ dùng lời lẽ tục tỉu chửi người tu hành.
Nǎm 2011 sẽ đánh dấu một chuyển hướng quan trọng tới mọi người tù chính trị tại các nhà tù Việt Nam. Bởi lẽ các anh chị không thể nói lên tiếng nói nhằm bào chữa cho mình nhân danh công lý, bởi lẽ các anh chị bị bưng bít, giam hảm và tra tấn cực hình để buộc phải khai báo sai sự thật mà nhận tội, chúng tôi là những con người tự do không thể an vui cho riêng mình. Nếu các anh chị nhập vào giòng tranh đấu cho một nền dân chủ và tự do cho dân tộc, giải phóng người dân đen, dân oan mất nhà mất đất vào tay cộng sản Việt Nam, các anh chị luôn xứng đáng được toàn dân ngưỡng mộ và tìm cách bênh vực dưới ánh sáng của sự thật và công lý trước toàn thể cộng đồng các dân tộc bạn trên thế giới. Chúng tôi bằng khả nǎng khiêm nhường, bức xúc vì bênh vực lẽ phải sẽ không thể bỏ quên các anh chị đang bị giam hãm trong các nhà tù của cộng sản Việt Nam. Nếu nhà tù Bastille ngày 14/07/1789 bị phá sập dẫn đến giải phóng dân chúng Pháp khỏi đế chế và thiết lập đệ nhất Cộng Hoà, nếu người dân thuộc địa Hoa Kỳ dưới sự lãnh đạo của Washington vượt giòng sông Hudson trong đêm giá buốt để giải phóng nhân dân Hoa Kỳ, nếu bức tường Berlin bị phá sập tiến đến giải phóng người dân Đông Đức, nếu chế độ độc tài của Ben Ali tại Tunisia bị sụp đổ trước các cuộc biểu tình ôn hoà được châm ngòi do ngọn lửa tự thiêu của người sinh viên trẻ, nếu chế độ độc tài và tham vọng cha truyền con nối của Tổng thống Hosni Mubarack bị dân chúng Egypt phản đối và sẽ sụp đổ gây tác hại đến các quyền lợi cốt lõi (core benefits) của Hoa Kỳ tại kênh Suez và nền hoà bình Do Thái,… thì ngày nay việc giải phóng các tù nhân chính trị Việt Nam khỏi các nhà tù độc ác của cộng sản Việt Nam là bức thiết để dẫn đến giải thoát 80 triệu người Việt khỏi gông cùm và vũ khí tra tấn của chế độ cộng sản Việt Nam. Chúng tôi tin rằng chúng tôi hiểu được lời kêu gọi của các anh chị, chúng tôi tin rằng mặc dù các anh chị bị giam kín trong bốn bức tường xà lim, nhưng linh hồn của cuộc đấu tranh vì dân chủ vì tự do cho người dân vẫn luôn tồn tại ngời sáng. Chúng tôi sẽ thắp lên thêm nhiều ánh sáng để soi rỏ hướng đi của cuộc đấu tranh đó của các anh chị. Chúng tôi sẽ kêu gọi mọi cộng đồng dân chủ tự do trên thế giới và vì công bằng, lòng nhân đạo sẽ giúp đỡ các anh chị vượt qua các thử thách này và giải thoát các anh chị. Chế độ cộng sản Việt Nam phải được thay đổi (changed), chính sách cộng sản Việt Nam phải bị cải tổ (reformed), và chúng ta cần phải có những chuyển tiếp quyền lực (power transition) chính trị phù hợp với cao trào dân chủ khắp nơi. Cộng sản Việt Nam không phải là đại diện cho người dân Việt nam thông qua bầu cử trung thực và dân chủ vì vậy chúng không thể là tiêu biểu cho quyền lợi thiết thực (real benefits) của toàn thể người Việt. Chúng tôi không bỏ quên các anh chị.
Kính chúc các anh chị tù chính trị Việt Nam một mùa Xuân Tân Mão 2011 nhiều sức khoẻ, một nǎm mới đầy kinh nghiệm khôn ngoan rút tỉa được khi suy ngẫm cho chuỗi ngày đấu tranh sắp tới vì dân chủ, tự do và khát vọng vững tin vào cuộc khai phóng toàn dân tộc.
Trân trọng,
Quan Điểm Việt Nam 2011
2011/02/03

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét