Mùa Thu Oregon, Carmel
Ngày Trở Lại (2)
Tôi đã đứng
yên lặng rất lâu trước giáo đường Carmel khi thời gian thực sự ngưng lại vì
Carmel basilica thu hút hồn tôi. Hình ảnh basilica chập chùng trong ký ức khi tôi
nhớ lại đoạn phim Hoài Trang bƯớc đến basilica khi hồi chuông đổ vang trong chiều
hôm ấy.
Hôm ấy Hoài
Trang không hát bên trong khuôn viên basilica.
Có người đã đến
cầu nguyện tại Chapel khiến tôi ngừng suy nghῖ vì tôi phải trở lại Chapel và trở
lại basilica trước khi chuông giáo đường vang tiếng. Từ bậc tam cấp dẫn lên
Chapel tôi bước lên khoảng sȃn nhỏ hẹp của Chapel, tại đȃy tôi đã thực hiện đoạn
phim Hoài Trang bước lên, và cô đã dừng tại cánh cửa gỗ nặng nề của Chapel và
phát biểu “Kính thưa quý vị, đȃy là một tu viện thật cổ kinh được xȃy dựng từ
thời lập quốc Hoa Kỳ…”
Trước mắt tôi
là bức tường loang lỗ vết vữa bị vỡ trơ ra bức tường đá bên trong, dấu vỡ đó là
do cơn địa chấn ngày nào gȃy ra. Trên tường vẫn còn những giòng chữ cảnh giác.
Phía tay phải, ẳn trong một hốc nhỏ (niche) là một bức tượng hai người hai người
bằng đồng, một linh mục và một cậu bé. Cậu bé giơ bàn tay trái lòng bay tay hướng
vào người linh mục như một lời hứa thề, trong lúc vị linh mục đang nhìn về hướng
xa xăm. Pho tượng mang một ngụ ý trong suốt 240 năm qua, nhưng không biết ai đã
hiểu đước ý nghῖa. Phia dưới niche là một tấm bảng đồng ghi những giòng chữ
sau:
Chris Child
Visits Saint Anthony of Padua
(tấm bảng
này cho biết tượng đồng được khai mạc năm 2009)
Tôi đi vào
bên trong Chapel, nhớ lại bên phải là nơi Hoài Trang đã nhúng tay vào nước
thánh và xức lên trán, và cô đã quỳ nơi hàng ghế đầu tiên gn với cửa ra vào nhưng
là cuối cùng nếu tính từ bàn thánh. Bên trong Chapel tương đối tối, nhƯng tôi
đã chụp những tấm ảnh và hướng lên bàn thánh để chụp ảnh vị linh mục chủ lễ hôm
nay.
Tôi đã quỳ
xuống và làm dấu thánh trước khi ra khỏi Chapel vì tôi còn rất ít thì giờ còn lại
để nghe những hồi chuông đổ vang từ giáo đường và chuẫn bị máy quay phim thu lại
tiếng chuông chiều này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét