Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013


Phê bình nhận xét của Vũ Ánh về Giải Phóng – Bên Thắng Cuộc

Hoàng Hoa: Nhận xét của Vũ Ánh về người Việt ở Quận Cam thực hƯ ra sao?
Khi nhận xét về Giải Phóng - Bên Thắng Cuộc (Giải Phóng là quyển 1 của Bên Thắng Cuộc (BTC),) Ông Vũ Ánh đã có nhiều nhận xét về người Việt ở Quận Cam (Orange County).  Tôi không tin rằng những nhận xét của Ông về người Việt ở Quận Cam là đúng, nhưng cho dù thế nào đi nữa để bênh vực cho những chi tiết phần 1 Giải Phóng của BTC mà Ông đã từ đó phê bình một cách chủ quan cho người Việt ở Quận Cam thì không xứng đáng với bề dày cầm bút và suy nghῖ mà tòa soạn Người Việt đã quảng cáo ầm ỉ về Ông.
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=159982&zoneid=3

Chúng tôi đón nhận mọi suy nghῖ và nhận xét về Giải Phóng – BTC, nhƯng bất cứ suy nghῖ hay nhận xét nào về Giải Phóng – BTC cũng chưa lột tả hết những lợi hại của Giải Phóng – BTC đối với người Việt Nam. Nếu những nhận xét của quý vị không được năm tháng dài kiểm chứng, những nhận xét đó sẽ là phiến diện và thiếu phẩm chất. Nếu những nhận xét đó được nâng lên quan điểm, những nhận xét đó có thể gȃy hậu quả.
Ɖể quảng cáo thương mại và chính trị cho Giải Phóng – BTC, rất nhiều quý vị mang những học vị, nghề nghiệp, viết văn, phó chủ nhiệm đã tham gia nhận xét và viết những bài tràng giang đại hải. Tuy nhiên, những bài viết này đã theo gió bẻ măng vì thế thiếu vô tư và không đem lại giá trị nào cho Giải Phóng – BTC.

Người Việt có cȃu, muốn chọn người bạn để chơi, hãy xem những người bạn mà anh ta chơi với, Phê Bình Nhận Xét của ai đó về Giải Phóng – BTC chính là nhận ra chȃn tướng của Giải Phóng – BTC.
Hoàng Hoa

01/16/2013
P.S. Email này được post trên www.quandiemvietnam.blogspot.com, trên mạng Xã Hội Sài gòn www.saigonfilms.com , Public Email Box và gửi đi trên Email list

Note: Trích bài ca Vũ Ánh

Cái oái oăm của lịch sử cũng vẫn theo đuổi những người Việt Nam đã bỏ nước ra đi và nhận nơi này làm quê hương thứ hai của họ. Người Việt Nam ở quận Cam hình thành một cộng đồng từ ngày những bước chân còn bàng hoàng của họ từ các trại tị nạn đặt xuống đây. Cộng đồng này sống giữa một đất nước nơi mà quyền tự do ngôn luận được thiết lập đã từ lâu và rộng thênh thang. Ấy vậy mà từ 37 năm qua, người dân ở đây cho biết chưa bao giờ họ được nhìn thấy hay được nghe những lời lẽ ôn tồn, lịch sự trong các cuộc thảo luận những vấn đề nhậy cảm. Người ta chỉ thấy diễn ra những lời cuồng nộ và nhục mạ những người có những suy nghĩ khác suy nghĩ của vài cá nhân hay phe nhóm ở đây. Người Mỹ gốc Việt ở quận Cam nói riêng ngày nay thấy một số cá nhân hoạt động chính trị trong cộng đồng bỗng trở thành những “ông biện lý” hay “quan tòa” chỉ biết “phán” mà không hề biết lắng nghe. Họ động dao, động thớt bằng những lời lăng mạ trước, dọa biểu tình sau và cuối cùng bơi móc đời tư của “đối thủ”trên một vài cơ quan truyền thông Việt ngữ. Trong bối cảnh này còn diễn ra một số những hành động ngược ngạo khác: Có một vài tờ báo hay cơ quan truyền thông có những bài viết bị kết án là thân Cộng thì chẳng ai làm gì họ được, nhưng ngược lại có những cơ quan truyền thông hay báo chí khác cũng bị cáo buộc tương tự thì bị làm tình làm tội. Chính nghĩa nào cho những người cứ mở miệng ra là nói mình phục vụ cộng đồng hay chống Cộng trong khi chỉ đi làm chuyện tào lao này vậy? Chưa hết, còn một vài nghịch lý nữa: Trong một vài buổi ra mắt sách ở đây, có những nhà “phê bình” lên diễn đàn thú nhận chưa đọc tác phẩm của người ta mà vẫn tiếp tục khen lấy khen để chỉ vì tác giả thuộc “phe ta”. Ngược ngạo này sinh ra ngược ngạo khác. Có một thời kỳ, nhiều nhà hoạt động ở Little Saigon này coi Hoàng Minh Chính, Nguyễn Thanh Giang, Tiêu Dao Bảo Cự, Hà Sĩ Phu là khuôn vàng thước ngọc cho công cuộc chống Cộng nhưng cũng lại chính những người đó nay buông ra những lời lẽ thiếu lịch sự với Bùi Tín, Nguyễn Minh Cần và thậm chí cả Vũ Thư Hiên.

Vì thế, tác phẩm của Huy Ðức, ngoài những lời phê bình nghiêm túc, đứng đắn cũng đã nhận được một số phản ứng đại loại như “Việt cộng con”, “răng hô”, “cháu ngoan của Bác”, “ve vãn người quốc gia”, “lộng giả thành chân”, “Bên Thắng Cuộc chỉ đáng giá ba xu” cũng là chuyện thường tình. Trong cơn cuồng nộ của một nhóm người, những cảm tính này rất dễ diễn tả, rất dễ buột ra khỏi cửa miệng, nhưng để có những bằng chứng đi kèm cho thuyết phục thì thật là khó khăn vô cùng vì nó cũng buộc những người phản bác cũng phải dùng một thời gian nghiên cứu lâu ít nhất cũng lâu bằng thời gian tác giả Huy Ðức thai nghén “Bên Thắng Cuộc”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét