Cổng Trường Võ Bị Liȇn Quân Ðà Lạt
Cổng Trường
Võ Bị Liȇn Quân Ðà Lạt
Xin Dành Một Lời Cám Ơn Ðến Các Thầy Cô Giáo Trong Mùa Lễ
Tạ Ơn
Người Việt Nam trước năm 1975 có một nền văn hóa mang nặng
lòng tri ân thầy cô giáo được thể hiện rõ nhất qua câu phương ngôn “Mồng Một Tết
Cha, Mồng Ba Tết Thầy.” Thầy đây là thầy cô giáo, chính vì thế ngày Mồng Ba Tết
là ngày thứ ba của những ngày đầu năm, các học trò mang những quà biếu đến thăm
thầy cô giáo để tỏ lòng tôn kính, biết ơn và xem nặng vai trò các thầy cô là rất
khắng khít, gắn bó trong gia đình. Bản thân tôi cũng vậy trong những ngày còn
đi học, cha mẹ tôi thường nhắc nhở tôi đến thăm thầy tôi và biếu thầy chút quà
ý nghĩa. Từ ngày qua Mỹ chắc hẳn có nhiều người Việt đã đi học các lớp ESL
(English as the Second Language,) ít nhiều người Việt cũng mang chút ơn nghĩa với
những người thầy cô giáo đã giúp đỡ mình, khai tâm mình để mình học được tiếng
Anh nơi xứ lạ quȇ người. Các em nhỏ được sinh ra do cha mẹ được mớm bằng những
từ đầu tiȇn như ông, bà, cha, mẹ, được nuối nấng, săn sóc, nhưng theo luật định
thì khi lȇn 5 tuổi bé nào cũng phải đến trường mẫu giáo để các thầy cô giáo
khai tâm, vỡ lòng để các em bắt đầu cuộc hành trình văn hóa rất dài cho đời
mình có khi đến trọn cả cuộc đời của các em.
Ngày Lễ Thanksgiving mang ý nghĩa Tạ Ơn, cả gia đình quay
quần cùng những người thân của mình hay những người mình thương yȇu bȇn bàn ăn,
chia nhau những lời cám ơn chân tình sau một năm dài có được miếng cơm manh áo
lành lặn, hay cám ơn những người đã giúp ta về vật chất, chúng ta cũng dành câu
“Happy Thanksgiving” cho những người xa lạ như các khách hàng ở một tiệm buôn, nhưng
chúng ta thường quȇn đi một lời cám ơn cần có dành cho những người thầy cô giáo
đã mang đến cho ta những thức ăn trí tuệ và tinh thần sẽ đi theo cuộc đời ta
mãi mãi không như những vật chất, tiền bạc, của cải, hay danh vọng rồi sẽ bị hủy
hoại sớm chiều. Một lời Cám ơn trong mùa Lễ Thanksgiving cần nȇn có dành cho các
thầy cô giáo đã dạy ta chữ, tiếng Anh qua các lớp ESL, hay đã dạy dỗ con em
chúng ta nȇn người hữu dụng thay cho mình khi mình tất bật với sinh kế.
Mùa Lễ Tạ Ơn năm nay, chúng ta hãy dành chút tri ân nhớ
đến các thầy cô giáo dù ở học khu nào, dù ở trường học nào nơi con em chúng ta
đi học, hay ở tiểu bang nào, dù ở Trung Tâm Văn Hóa Việt Ngữ nào, và không chỉ
riȇng thầy cô giáo Việt. Chúng ta hãy giúp con em chúng ta biết yȇu thương thầy
cô giáo của chúng và biết tri ân họ vì họ đã mang đến con em chúng ta những nguồn
ánh sáng và trí tuệ cho các em trở thành người hữu ích cho bản thân và xã hội.
Chúng ta có một lời Cám ơn dành cho các thầy cô giáo để làm gương sáng cho con
em chúng ta biết rằng đó là văn hóa, đạo đức cổ truyền của dân tộc Việt.
Mùa Lễ Tạ Ơn năm nay, chúng ta cũng dành chút thì giờ tri
ân nhớ về các thầy cô trong học khu của chúng ta và riȇng đối với học khu East
Side Union High School District nơi có mái trường Trung Học Yerba Buena thân
yȇu và cầu nguyện Ơn Trȇn ban cho cô Hiệu Trưởng và các thầy cô giáo được nhiều
nghị lực, vững lòng tin vào sự thương yȇu của cộng đồng để hướng dẫn con em
chúng ta thành công trȇn đường học tập giúp ích cho tương lai các em hữu dụng cho
cộng đồng và xã hội.
Hoàng Hoa
Thanksgiving 2023
Kính Thông Báo v/v Thành Lập
Ủy Ban Bảo Vệ Quyền Giáo Chức
Việt Nam
(The Committee of the Vietnamese Teachers’
Rights)
Kính thưa quý bậc Trưởng
Thượng, các Thân Hào và Nhân Sĩ,
Kính thưa quý Lãnh Ðạo
Tinh Thần các Tôn Giáo,
Kính thưa quý Hội Ðoàn,
Ðoàn Thể, các cơ quan Truyền Thông Báo Chí Việt ngữ,
Kính thưa các Cộng Ðồng
Việt Nam tỵ nạn cộng sản tại Bắc Cali,
Kính Thưa quý vị,
Dân tộc Việt Nam chúng
ta có những câu phương ngôn để nói lȇn mối liȇn quan giữa nhà giáo và văn hóa
Việt, “Nhất Tự Vi Sư, Bán Tự Vi Sư,” “Tiȇn Học Lễ Hậu Học Văn,” “Trọng Văn
Khinh Võ,” “Tiếng Việt Còn, Chữ Việt Còn, Người Việt Còn,Tiếng Việt mất, Người
Việt mất.” “Thầy như Cha Mẹ,” vv…
Trong lịch sử Việt Nam
cũng có những nhân vật lẫy lừng mài kiếm dưới trăng nuôi chí cả, hoặc như như
Ðức Hưng Ðạo Vương Trần Quốc Tuấn với bài Hịch Tướng Sĩ và sách Binh Thư Yếu
Lược, hoặc như chú tiểu Lý Công Uẩn, sau này là Vua Lý Thái Tổ, đốt lá cây đa
để đọc sách xây dựng nhà Hậu Lý, có công giúp truyền bá đạo Phật tại Việt Nam
và xây cất Chùa Một Cột độc đáo nhất nhì thế giới, hoặc Thầy Nguyễn Phi Khanh
đã sinh ra người anh hùng Nguyễn Trãi với bài Bình Ngô Ðại Cáo, về phận nữ nhi
văn hay chữ giõi có Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Bà Huyện Thanh Quan, Bà Ðoàn Thị
Ðiểm, Bà Hồ Xuân Hương,.. Thế mới biết người Việt Nam chúng ta dù phận nam nhi
hay nữ nhi đều có những người văn chương xuất chúng làm gương sáng cho các thế
hệ mai sau. Dĩ nhiȇn chúng ta không quȇn rằng người Việt Nam chúng ta hiện nay
tại các quốc gia ngoài Việt Nam đều có những người văn hay chữ giõi, và văn võ
song toàn ngay cả nữ nhi cũng có người là tướng lãnh trong quân đội Hoa Kỳ, là
bác sĩ, kỹ sư mặc dù chúng ta đã ra đi tỵ nạn cộng sản chỉ mới 48 năm.
Bắt nguồn từ những hiện
thực trong cộng đồng Việt Nam tại Bắc California trong hơn tháng qua kể từ
trung tuần tháng 9 năm 2023 chúng tôi đã nhận ra những trăn trở về các sự kiện
phức tạp mang nhiều tiềm ẩn liȇn quan đến nền văn hóa Việt Nam đang xãy ra. Các
sự kiện phức tạp này tuy đơn giản nhưng vì nó xãy ra trong một môi trường đa
văn hóa, đa chủng tộc, vì thế nó mang nhiều tiềm ẩn đáng quan ngại.
Vì những lý do trȇn
chúng tôi xin mạo muội thành lập một Ủy Ban Bảo Vệ Quyền Giáo Chức Việt Nam
(UBBVQGCVN) và quyết định tạm thời tạo dựng một Google™ Group có địa chỉ ubbvqgcvn@googlegroups.com mang danh xưng
như trȇn UBBVQGCVN. Việc tạo dựng Google™ Group này nhằm mục đích
tập hợp các nghiȇn cứu, các sự kiện đáng ghi nhớ, các tham luận, các đề nghị,…
liȇn quan đến giáo chức Việt Nam để trong trường hợp khẩn thiết các cơ quan
truyền thông hay các cấp thẩm quyền có thể tham khảo. UBBVQGCVN là một tổ chức
phi lợi nhuận, phi đảng phái, phi chính trị, phi tôn giáo, phi quân sự, nhưng
đặt trȇn căn bản hiện thực với dữ kiện và các chuỗi liȇn quan trong sinh hoạt
cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản tại miền Bắc Cali nhiều hơn trong giai
đoạn này. Google™ Group UBBVQGCVN có tính khép kín (Closed,) các thành viȇn
được chọn lọc trong hơn 420 người hoặc hơn nữa có chữ ký trong cuộc Vận Ðộng Yễm Trợ Cô Hiệu Trưởng Trường TrungHọc Yerba Buena và các bài vỡ chỉ được tham khảo khi cần
đến, trong trường hợp nào đáng quan tâm và ưu tiȇn cho các cấp thẩm quyền.
Chúng tôi sẽ thông báo
đến quý vị những thành viȇn trong Ban Ðiều Hành UBBVQGCVN Google™ Group trong
thời gian sắp đến.
Trân trọng,
Hoàng Hoa,
Trưởng Ban Biȇn Tập
Channel SaigonFilms Media
Web Site www.saigonfilms.com
Ngày 18/11/2023
Thư Lưu trữ.
Cuộc Gặp Gỡ
Bất Ngờ với NT Nguyễn Văn Dục K17 tại Trại Tù Bù Loi
Ngày
17 tháng 5, 1975, sau ngày miền Nam lọt vào tay giặc, sau khi khi trình diện
Ban Quân Quản cộng sản tôi đi theo mẹ tôi đi làm rẫy tại La Ngà (cây số 102,) hai
hôm sau (19/5/1975) tôi bị du kích VC bắt giải đi Bộ chỉ huy quân Bắc Việt tại
một ngôi chùa bȇn cạnh hòn đá lớn tại Ðịnh Quán (cây số 113) để điều tra. Buổi chiều
tối hôm đó, tay tôi vẫn đang bị cột du kích VC dẫn tôi đi giữa chợ Ðịnh Quán đến
Trường Tiểu Học Ðịnh Quán và xiềng chân tôi tại đây với tội danh là một sĩ quan
“ngụy.” Chân phải tôi mang một sợi dây “lòi tói” một đầu xích vào chân bằng một
ổ khóa, đầu kia xích vào chân bàn học bằng một ổ khóa khác. Mỗi buổi sáng khi đi
vệ sinh đầu lòi tói kia được mở ra, nhưng sợi dây lòi tói được quấn vào chân phải
tôi với hai ổ khóa. Ngày 22 tháng 7, 1975, tôi được chuyển đến trại tập trung Lȇ
Lợi, Long Khánh nguyȇn là Kho Quân Cụ của SÐ18/VNCH.
Năm
1977 tôi được chuyển lȇn Ðoàn 500 Phước Long Sông Bé. Ðoàn 500 là một vị trí
núi rừng hoang vu nằm về phía Bắc cầu sông Bé và nằm trọn trong mạn phải (hữu
ngạn) thượng nguồn sông Bé, cây rừng chủ yếu là tre nứa mọc dọc theo hai bȇn bờ
sông Bé,. Từ Ðoàn 500 ra đi phải qua cầu sông Bé, ngày đó gọi là cầu 10T (10 tấn,)
nơi mà vào những buổi trưa sau khi đi cắt tranh, hay đốn tre, hay nhổ khoai mì
tôi thường xuống chân cầu xi măng ngồi nghỉ mệt hay ăn trưa với những củ khoai
mì luộc hay nướng. Thời gian này là lúc gian khổ nhất. Có nhiều khi tôi không
tin sẽ có một ngày về. Nhưng tôi tin vào thuyết định mệnh và sự sinh tồn vì thế
mặc dù đói rét và bệnh tật tôi luôn luôn lạc quan, học hỏi và rèn luyện sức khoẻ.
Sông Bé, nơi thượng nguồn của nó bề ngang sông khoảng 25m là một thử thách lớn
nhất của tôi, vào mùa mưa nước từ nguồn xuống chảy trút cuồn cuộn dâng cao như
thác đỗ, tôi vẫn không cảm thấy sợ hãi vì tôi đã luyện tập bơi lội sang bȇn kia
sông mỗi khi đi tắm. Vì vậy trong một lần cháy rừng, tôi đã bơi dọc theo sông về
trại, vì chiếc bè di tản đã quá đầy không còn chỗ cho tôi. Tôi còn nhớ những tảng
đá hai bȇn bờ sông Bé đã gây cho tôi nổi khiếp sợ nhìn như những con quái thú.
Những ngày ít mưa là những ngày đi rừng chặt tre, nứa, nghe tiếng khỉ hú và trȇu
chọc, nhiều khi một thân một mình giữa rừng hoang vắng tôi đã nén tất cả đau đớn
trong lòng chỉ biết rằng phải có một ngày về và phải còn sự sống cho tôi làm một
điều gì có ích cho những người thân với chút lý tưởng còn sót lại. Dấu vết của
chiếc cầu 10T mà chúng tôi gọi là cầu 10 tấn bắt ngang thượng nguồn Sông Bé, nơi
mỗi trưa, tôi dừng chân giở lon guigoz và ăn những lát khoai mì khô hay chút cơm
dưới chân cầu bằng xi măng và ngắm dòng sông nước chảy chầm chậm, ngày nay vẫn
còn. Thời gian này gian khổ nhất, đói, cực nhọc, bị muỗi mòng, vắt đỉa hút máu,
người tôi chỉ như bộ xương biết đi.
Từ Ðoàn 500 ra đi phải qua cầu sông Bé, ngày đó gọi là cầu 10T (10 tấn,) |
Cuối
năm 1978, có cuộc chuyển trại tù cải tạo từ Ðoàn 500 Phước Long đến trại tù Bù
Loi, Phước Long. Chặng đường dài khoảng 80km, các tù nhân cải tạo gồm các sĩ
quan QLVNCH phải gồng gánh mang theo tất cả vật dụng cá nhân gồm lương khô được
thăm nuôi, quần áo, nồi niȇu, lon guigoz, dao rựa, nước uống ước lượng 15kgs
cho một người. Khởi hành từ sáng sớm từ Ðoàn 500 đi trȇn con đường đất đỏ lȇn dốc
xuống dốc đến khoảng 6 giờ tối thì đến láng trại Bù Loi, một khu vực nhỏ gồm những
láng trại cho các tù nhân cải tạo gần với Sóc Bom Bo và nằm giữa Sóc này với chợ
Minh Hưng.
Gồng
gánh trȇn vai, người tôi mặc chiếc áo vải kaki lính đầy ắp mãnh vá bằng vải bao
cát, trȇn đầu quấn cái khăn nhỏ, chân mang đôi dép nhựa mà có lúc phải cởi bỏ
ra vì mồ hôi làm ẩm đôi chân không bám vào dép được khi bước đi trȇn mặt đường đầy
bụi đất đỏ cao nguyȇn.
Lộ
trình di chuyển không được cho biết, nhưng chúng tôi phải dậy sớm ăn uống no
mang theo nước uống rồi phải rời trại Ðoàn 500 vừa khi có lệnh báo.
Cuộc chuyển trại tù cải tạo từ Ðoàn 500 Phước Long đến trại tù Bù Loi, Phước Long. |
Lộ trình di chuyển dài khoảng 80km mới đến Bù Loi, rồi rẽ phải, chúng tôi men theo con đường mòn nhỏ trong rừng dẫn chúng tôi đến một con suối nhỏ, qua một túp lều là lò rèn thì tới khu láng trại với khoảng 2 hay 3 gian mái tranh, vách ngăn bằng phȇn nứa trông thật hiu quạnh và xơ xác thì trời đã chập choạng tối. Bước vào trong chúng tôi nhìn thấy những chiếc chõng phȇn tre đan kết bằng thân cây nứa. Chúng tôi bỏ xuống hành trang và chuẫn bị lon guigoz luộc những củ khoai mì mang theo để ăn. Tôi vẫn còn nhớ, phía sau láng trại còn những cây ớt hiểm mà tôi nghỉ là của những người Thượng đã trồng trước đây. Khu láng trại này với những chiếc chõng tre đã chứng tỏ đã từng có người tù cải tạo ở và họ đã ra đi đâu bỏ trống lại nơi này cho chúng tôi đến.
Sau
này tôi mới nghe từ những người cũ còn ở lại cho biết có một toán tù cải tạo vừa
rời bỏ nơi đây đi đâu tôi không biết trong đó có anh Phạm Minh Tâm K25, người từng
cùng tôi dự tranh đi học Trường Võ Bị West Point năm 1970, một người tù cải tạo
nữa là NT Nguyễn Trọng Tường K24 cũng đã rời trại này trước khi tôi đến, nhưng đặc
biệt nhất, NT Nguyễn Văn Dục K17 vẫn còn ở lại trại Bù Loi này, nhưng không cùng
láng trại với tôi.
(Còn
tiếp)